Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2015 - Chương 2022: Như Vậy Chẳng Phải Sẽ Thua Kém Người Khác Mãi Mãi Sao?

Chương 2022: Như Vậy Chẳng Phải Sẽ Thua Kém Người Khác Mãi Mãi Sao? Chương 2022: Như Vậy Chẳng Phải Sẽ Thua Kém Người Khác Mãi Mãi Sao?Chương 2022: Như Vậy Chẳng Phải Sẽ Thua Kém Người Khác Mãi Mãi Sao?

Những gia đình giàu có ở kinh thành không thể so với gia đình bình thường, phải đối mặt với nhiều âm mưu và mưu kế hơn! Gả qua đó không biết rõ mọi thứ, xử lý không chu toàn thì sẽ gây họa vào người!

Về phần Thiến nhi đang bàn chuyện hôn nhân với Lưu gia, vậy thì cứ để nàng ở lại!

Nói thật, đương nhiên người làm mẫu thân vẫn luôn hy vọng nữ nhi của mình có thể tìm được một bến đỗ tốt, có thể gả cho một nhà tốt, gả cho một nam tử xuất sắc thì tất nhiên mọi người đều vui vẻ, mà thân phận con cháu về sau chẳng phải cũng cao hơn một ít đúng không?

Nhưng muốn gả vào nhà quyền quý thì cũng phải có mệnh hưởng thụ giàu sang đúng không?

Đàm thị nghĩ đến lời nói của Thiến nhi đã nói với bà vào buổi sáng, sau khi trải qua việc Ôn Linh bị bắt lần này, bà cảm thấy vẫn nên đưa Linh nhi trở vê huyện Ninh Viễn là tốt nhất!

Ôn Linh không đủ khả năng để gánh vác chuyện gì!

Gặp chuyện xảy ra liền muốn lùi bước, sau khi bình tĩnh trở lại liền muốn ở lại, điều này là không đúng.

Ôn Linh nghe Ôn Gia Quý cùng Đàm thị nói như vậy, trong lòng cũng vô cùng sợ hãi!

Sao nàng có thể quay về huyện Ninh Viễn vào lúc này?

Nàng có thể tìm được dạng hôn nhân nào khi quay về huyện Ninh Viễn chứ?

Vậy chẳng bằng ga cho nhi tử của Ngự Sử tứ phẩm ở Ngự Sử đài.

Người ta dù sao cũng là con cháu của quan ở kinh thành.

Có bao nhiêu quan viên địa phương cả đời không thể trở thành quan ở kinh thành?

Nàng cúi đầu: "Phu thân, mẫu thân, con biết sai rồi. Sau này con sẽ không tùy tiện ra ngoài nữa, cũng sẽ không gây thêm phiền phức cho nhà tứ thúc."

Ôn Gia Quý gật đầu: "Cả nhà tứ thúc của con lúc này đã không còn như trước, bên ngoài thì náo nhiệt nhưng thật ra bên trong có trăm chuyện phải lo, còn có rất nhiều người ở sau lưng nhìn chằm chằm bọn họ. Có một số việc con không hiểu rõ, sẽ dễ dàng khiến cho người khác có cơ hội lợi dụng. Ta và mẫu thân của con đưa con về cũng chỉ là vì muốn tốt cho con."

Chuyện bạc của quốc khố tiền triều lần trước, Ôn Linh đã bị người ta lợi dụng một lần, lần này lại bị người ta bắt đi làm hại Ôn Noãn cũng bị bắt đi theo.

Sau khi Ôn Gia Quý nghe nói chuyện này đã quyết định phải đưa Ôn Linh trở về huyện Ninh Viễn!

Ôn Linh chỉ gật đầu không nói gì nữa.

Đưa nàng trở về huyện Ninh Viễn, vì sao chỉ có mỗi mình nàng?

Đưa nàng trở về huyện Ninh Viễn, nàng có thể lấy được người nào?

Không phải sau này sẽ thua kém người khác mãi mãi sao?

Lúc này Ôn Thiến mới mở miệng nói: "Cha mẹ, đến lúc đó con cũng cùng mọi người trở về!"

Đàm thị nghe vậy muốn nói lại thôi.

Bà liếc mắt nhìn Ôn Linh một cái, cuối cùng cũng không nói gì thêm, tránh cho tiểu nữ nhi lại cảm thấy bà bất công.

Ôn Gia Quý thì không nghĩ nhiều, ông nói thẳng thừng: "Tứ thẩm của con đang làm mai giúp con mài! Lúc này con trở về thì không tốt."

Nghe Tứ đệ và Tứ muội nói, người trong nhà đó đều là người ngay thẳng, đứa nhỏ kia cũng thường xuyên đến phủ An quốc công chơi, tính tình không tệ, hiện tại đã là tướng quân tứ phẩm, tiền đồ rộng lớn. Mối hôn sự tốt như vậy, đương nhiên Ôn Gia Quý sẽ không làm chậm trễ tiền đồ của nữ nhi nhà mình.

Ôn Linh mếu máo.

Ôn Thiến: "Dòng dõi Lưu phủ đối với con thật sự quá cao, con sợ bản thân mình gả qua đó sẽ không thích ứng được."

Ôn Gia Quý gật đầu: "Đúng là cũng có chút cao, nhưng mà chẳng phải còn có cả nhà Tứ thúc của con ở đây sao? Có việc gì không hiểu thì con cứ hỏi Tứ thúc hoặc Tứ thẩm của mình là được, không thì hỏi Noãn nhi, hỏi cha mẹ chồng của mình, đừng cái gì không hiểu lại luôn tỏ vẻ đã hiểu là được!"

Trong lòng Ôn Linh càng không thoải mái.

Đàm thị lo tướng công của mình nói quá nhiều thì trong lòng Ôn Linh lại càng không hiểu nên vội nói: "Được rồi, việc này còn chưa thấy cái bóng nào cải! Về sau rồi hãy nói! Linh nhi cũng đã mệt rồi, chúng ta để cho con bé nghỉ ngơi một chút!"

Ôn Gia Quý suy nghĩ xong cũng nói: "Đúng, Linh nhi nghỉ ngơi đi! Là do phụ thân đã nói quá nhiều!"

Đàm thị vỗ tay Ôn Linh trấn an nói: 'Mẫu thân đến phòng bếp làm vài món ăn mà con thích! Con chải đầu rửa mặt rồi nghỉ ngơi một chút."

Ôn Linh gật đầu: 'Dạ."

Đàm thị nói xong liếc mắt nhìn Ôn Gia Quý, hai người vội rời đi.

Ôn Thiến thấy tâm tình của Ôn Linh tuột dốc, nàng an ủi nói: "Lần này cha mẹ đã rất sợ hãi. Bọn họ vừa nghe không thấy muội đâu đã sợ đến mức mặt cũng trắng bệch! Muội cũng rất sợ đúng không?"

Ôn Linh đứng dậy: "Không có, muội đi rửa mặt chải đầu một chút."

Nói xong Ôn Linh liền nhanh chóng đi vào tịnh phòng, Ôn Thiến có chút lo lắng nhìn theo bóng lưng muội muội.
Bình Luận (0)
Comment