Chương 2054: Mấy Giờ Rồi?
Chương 2054: Mấy Giờ Rồi?Chương 2054: Mấy Giờ Rồi?
Hắn đã sắp xếp người chuẩn bị thủ thành, cho dù bị đánh hạ cũng phải khiến cho Bắc Minh quốc trả một cái giá thật lớn!
Nạp Lan Cẩn Niên cười lạnh một tiếng: "Vậy phải xem bọn hắn có bản lĩnh hay không, chỉ một canh giờ sẽ phá thành!"
Dưới sự dẫn dắt của Tào Tử Hào, bọn họ đi đến trạm dịch trong thành.
Vào lúc đi vào trạm dịch, Tào Tử Hào đã báo cáo gần xong.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Tào Tử Hào: "Giờ Thìn ngày mai, ngươi đưa tất cả mọi người đến đây để bàn bạc".
"Dạ!" Tào Tử Hào dự tính một chút, hiện tại cách giờ Thìn cũng chỉ có hai canh giờ.
Tào Tử Hào đưa hai người đến chủ viện hẻo lánh nhất khu quản lý, sau đó vội rời đi.
Người ở trạm dịch đưa nước ấm đến cho cả hai.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên không có thói quen được người ta hầu hạ, cho nên để người kia đặt nước ấm xuống rồi cho lui xuống.
Lúc này Tiểu Hắc bay vào.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn: "Nàng đi rửa mặt chải đầu một chút, sau đó mau đi nghỉ ngơi đi."
"Được!" Ôn Noãn cũng không từ chối, nàng thật sự muốn rửa mặt, chải đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên lấy ra một quyển từ điển của diều hâu và một miếng da dê, hắn hỏi tiểu Hắc: "Có tìm được Bát công chúa không?”
Tiểu Hắc lắc đầu.
Đây là chuyện nằm trong dự kiến, hắn tiếp tục hỏi: "Có phát hiện nơi nào khả nghi không."
Tiểu Hắc làm gián điệp không phải ngày một ngày hai, nó cũng đã có kinh nghiệm tìm người.
Nó lắc đầu!
Nạp Lan Cẩn Niên mở bản đồ da dê ra: "Kho lúa của Bắc Minh quốc có mấy cái, nằm ở nơi nào?"
Móng vuốt của tiểu Hắc bắt đầu chấm vào một vài nơi trên bản đồ.
Nạp Lan Cẩn Niên lấy bút ra ghi nhớ lại.
Hiện tại kho lúa của Bắc Minh quốc có ba cái, trong đó có hai cái nằm ở nơi mà Nạp Lan Cẩn Niên đã đoán được, chỉ có một nơi mà Nạp Lan Cẩn Niên thật sự không nghĩ đến.
Nạp Lan Cẩn Niên tiếp tục hỏi: "Ngươi có phát hiện quân địch mai phục ở nơi nào không?"
Móng vuốt của Tiểu Hắc chấm lên mỗi một chỗ, sau đó móng vuốt của Tiểu Hắc vỗ vỗ lên từ điển diêu hâu.
Nạp Lan Cẩn Niên bắt đầu lật từng tờ, từng tờ của quyển từ điển, cuối cùng cho ra một câu: Có bốn đội bao gồm năm ngàn người xuất phát từ huyện Bắc Phong, phân tán ra các nơi ở cánh rừng hướng đến huyện Vĩnh Bình cùng giáp giới Nam Cương quốc.
Nạp Lan Cẩn Niên tiếp tục hỏi: "Hiện tại bốn đội này đại khái là ở nơi nào?"
Nói xong, hắn lại bắt đầu lật lại từ điển chim ưng.
Lúc này Ôn Noãn cũng vừa tắm xong đi ra, thấy Tiểu Hắc cùng Nạp Lan Cẩn Niên đối đáp qua lại, nàng cũng đi qua đó: "Tiểu Hắc, có tin tức của Bát công chúa không?"
Tiểu Hắc lắc đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn: "Vẫn chưa biết tin tức của tiểu Bát, nàng đi ngủ trước đi, ngày mai chúng ta bắt mấy binh lính của Bắc Minh quốc để hỏi một chút. Có chuyện gì ngày mai nói sau."
Ôn Noãn gật đầu: "Vậy chàng cũng mau đi ngủ sớm một chút."
"Ừm, ta đợi chốc lát sẽ đi ngủ."
Thời tiết rất lạnh, Ôn Noãn đi trở về phòng nhanh chóng trốn vào trong ổ chăn, nàng muốn chờ Nạp Lan Cẩn Niên chốc lát trở lại giường sẽ nói chuyện một chút, nhưng mà không ngờ vừa chạm đầu lên gối không bao lâu đã ngủ thiếp đi.
Quá mệt mỏi, hơn nửa tháng này, mỗi ngày đều ở trên lưng sói, ngủ chưa đến hai canh giờ, mà tới hai ngày cuối cùng cũng không ngủ tí nào, thật sự quá mệt.
Cho dù là người có tỉnh lực tràn đầy cũng chịu không nổi.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên thu được một ít tin tức của quân địch từ Tiểu Hắc, hắn lại viết một lá thư đưa cho tiểu Hắc chuyển tới cho Hạ Huyền, sau đó hắn đi rửa mặt chải đầu.
Chờ cho hắn rửa mặt chải đầu xong rồi, mới phát hiện Ôn Noãn đã ngủ say, còn ngáy nhè nhẹ.
Đây có phải do quá mệt không?
Nhìn thấy vẻ mặt ngủ say của nàng, hắn sợ đánh thức nàng nên chỉ rón rén leo lên giường, hắn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò của nàng, sau đó nhắm mắt lại ngủ.
Nạp Lan Cẩn Niên chỉ ngủ được một canh giờ đã rời giường.
Ôn Noãn mơ màng nghe thấy thanh âm sột soạt rất nhỏ.
Nàng mở đôi mắt mơ hồ, nghiêng đầu nhìn qua, rồi dụi dụi hai con mắt khô khốc, thấy ngoài cửa sổ vẫn là một mảnh tối đen: "Đã mấy giờ rồi?"
Thanh âm có chút khàn, đã không còn trong trẻo như khi ngủ dậy.