Chương 2062: Tuệ An Quận Chúa Ở Đây
Chương 2062: Tuệ An Quận Chúa Ở ĐâyChương 2062: Tuệ An Quận Chúa Ở Đây
Bạch Đại Dũng nhìn qua đó: "Mở ra nhìn thử, cẩn thận có bẫy!"
"Vâng!"
Bạch Đại Dũng vẫn có chút lo lắng, hắn ta nói với mấy người khác: "Hầu tử, mấy người các ngươi đi che chởi"
"Vâng!" Bốn binh lính Bắc Minh quốc nhanh chóng chạy qua.
Trong đó có hai binh lính khiêng án thư đi.
Sau đó bốn người nhìn thoáng nhau, hai người trong số đó cầm trường thương, nhắm mũi đao vào khe hở trên sàn nhà, dùng sức cạy.
Nguyên một khối sàn nhà bằng gỗ bị cạy ra, lộ ra một cây thang.
Bọn họ đi xuống thì thấy bên trong bày rất nhiều cái rương.
Những cái rương đó vừa nhìn đã biết là cái rương dùng để chứa bạc.
Hơn nữa có mấy cái rương được mở ra, phía trên đặt từng thỏi vàng!
"Thật nhiều vàng!" Có người ngạc nhiên thốt lên.
Mấy người đều cảm thấy trước mắt sáng ngời!
Nhiều bạc như vậy, bọn họ trộm cất giấu một chút chắc là không ai biết đâu!
Phát tài rồi!
Mấy người tại đây bị số vàng trước mắt làm cho chói mắt một chút, Ôn Noãn lập tức hành động!
Nàng vung tay ra, mấy cây ngân châm lặng yên không một tiếng động bay ra, đồng thời hoàn toàn đi vào huyệt đạo của mấy người bọn hắn, bọn hắn lập tức ngã xuống!
Ôn Noãn nhảy tử trên xà nhà xuống, nhanh chóng ném bốn người vào tang hầm ngầm: "Mang đi, maul"
Trong tâng hầm có một mật đạo, có vài binh lính Nạp Lan quốc mai phục ở nơi này, bọn họ nhanh chóng cõng mấy người đã hôn mê kia, mang đi theo đường mật đạo!
Mấy người này là muốn mang về để thẩm vấn tung tích của Bát công chúa.
Ôn Noãn nhanh chóng đóng kín cửa mật đạo, sau đó chuyển án thư trở về vị trí ban đầu.
Vừa làm xong tất cả những việc này, nàng đã nghe thấy có tiếng bước chân và tiếng nói chuyện lại gần.
Ôn Noãn nhảy người lên, nhanh chóng trốn ở vị trí vừa rồi, nín thở nhìn phía dưới.
Lúc này, một thiên phu trưởng mang theo vài tên binh lính đi đến.
Mấy người này cũng nắm chặt vũ khí trong tay, lo sợ nhìn bốn phía xung quanh.
Thiên phu trưởng đi đầu nhìn thoáng qua bốn phía, nhíu mày nói: "Không phải Bạch phó tướng nói đến căn phòng này sao?”
Bọn họ lục soát ở căn phòng bên cạnh, không phát hiện một con ruồi bọ nào chứ đừng nói là bạc!
Nghĩ phòng này vừa nhìn đã biết là thư phòng linh tinh, hẳn là có rất nhiều đồ vật có giá trị, cho nên bọn họ lại đây.
"Hình như là vậy! Nhưng mà sao không thấy người đâu nhỉ?"
Binh lính nói chuyện nắm chặt binh khí, càng thêm lo sợ hơn, dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng tiếng động trong phòng.
"Nói không chừng đã điều tra xong và rời đi rồi?" Một người nhìn thấy trong phòng để lại một mảnh hỗn độn, nhưng không có vết máu nào. "Sẽ không phải là trong phòng này cũng không có thứ gì đấy chứ?"
Thiên phu trưởng lắc đầu: "Lại lục soát một chút, đây là thư phòng, chắc sẽ không phải không có gì cải!"
"Vâng!" Bọn họ chuẩn bị lục soát khắp nơi một chút.
Lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng la hét: "Nơi này có quân địch! Giết người! Mau tới đây chi viện! Giết người!"
Sau đó mơ hồ truyền đến một đợt tiếng đánh nhau.
Mấy người nghe vậy chạy ra cửa, nhìn ra bên ngoài.
Trong đó một người nói: "Chẳng lẽ đã phát hiện Tuệ An quận chúa?"
Sắc mặt Thiên phu trưởng lập tức thay đổi: "Đi! Đi xem!"
Bắt được Tuệ An quận chúa thì sẽ được thăng liền ba cấp!
Như vậy hắn ta sẽ trực tiếp trờ thành một tướng quân.
Mấy người nhanh chóng chạy ra ngoài.
Mặc dù Ôn Noãn không biết là ai bị lộ, có lẽ là bá tánh trốn ở chỗ nào đó trong này, vì để binh lính hoặc là bá tánh Nạp Lan quốc an toàn, nàng vung tay lên, mấy cây châm độc trực tiếp bay ra, đồng thời nàng cũng nhảy xuống, cười tủm tỉm nói với mấy người đang chạy ra: "Các ngươi tìm ta sao?"
Mấy người lập tức quay đầu lại, cũng có mấy người còn chưa phản ứng kịp đã bị ngân châm hoàn toàn đâm vào thân thể, lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, chỉ còn lại thiên phu trưởng là còn đứng thẳng.
Ôn Noãn cần hắn ta hét lớn một tiếng, dẫn người lại đây, cho nên không có giết hắn ta.
Thiên phu trưởng thấy Ôn Noãn xuất hiện ở phía sau bọn họ, đồng bạn bên người lại lập tức ngã xuống đất, sợ tới mức thay đổi sắc mặt, lập tức hét lớn: "Tuệ An quận chúa ở chỗ này! Người đâu mau tới đây!"