Chương 2086: Nghênh Chiến
Chương 2086: Nghênh ChiếnChương 2086: Nghênh Chiến
Ôn Noãn nhanh chóng xuống giường rồi mặc áo giáp.
Trần Hoan đẩy cửa tiến vào, hầu hạ Ôn Noãn mặc áo giáp rồi cùng nhau đi đến cửa thành.
Lúc này dân chúng từng nhà đều thắp sáng đèn dầu lên.
Khi Ôn Noãn cùng Trần Hoan, Trần Hỉ cưỡi ngựa đi đến trước cửa thành, thấy rất nhiều dân chúng khiêng cái cuốc ra cửa, vội vàng chạy tới chỗ cửa thành, hiển nhiên là định cùng giữ thành với binh lính.
Ôn Noãn còn nghe thấy được tiếng hài tử khóc.
Chắc là do âm thanh của giác hào doa tỉnh.
Bốn phía đều quá ồn aol
Khi Ôn Noãn đi vào thành trì, thấy rất nhiều dân chúng đã tụ tập ở bên trong cửa thành.
Trong tay dân chúng đều cầm cái cuốc.
Bọn họ vô cùng hiểu chuyện, tách ra đứng ở hai bên đường hoặc là vị trí góc, không hề cản trở binh lính hoạt động.
Có dân chúng thấy Ôn Noãn xuất hiện, vui mừng nói: 'Cẩn Vương phi tới!"
“Tuệ An quận chúa tới!"
Ôn Noãn mang theo ba vạn binh lính, tiêu diệt mười vạn đại quân của quân địch, việc này đã sớm truyền khắp toàn bộ Vĩnh Định thành!
Dân chúng vô cùng sùng bái nàng!
Nội tâm vốn dĩ đang lo lắng sốt ruột đều thả lỏng ral
Nếu Tuệ An quận chúa mang theo ba vạn binh lính mà đều có thể tiêu diệt mười vạn đại quân của quân địch.
Hiện tại với binh lính thủ thành Vĩnh Định thành bọn họ cùng với dân chúng bọn họ, là đã có gần bảy vạn người, vậy thì tiêu diệt hai mươi vạn đại quân của quân địch là chuyện dễ như trở bàn tay phải không?
Binh lính thấy Ôn Noãn xuất hiện, mọi người nhanh chóng quỳ xuống, lớn tiếng nói: "Cung nghênh Cẩn Vương phi!"
Các dân chúng thấy vậy cũng quỳ xuống theo: "Cung nghênh Cẩn Vương phi!"
Ôn Noãn nâng tay đối với mọi người, vội vàng nói một câu: "Mọi người miễn lễ!"
Sau đó nàng nhanh chóng lên thành trì, nhìn xem hiện tại quân địch đi tới đâu rồi.
Tào Tử Hào, Viên Mẫn Triết, còn có Tống Quế Châu là tri phủ Vĩnh Định thành thấy Ôn Noãn lên thì lập tức hành lễ.
Ôn Noãn giơ tay ngăn cản: "Không cần đa lễt"
Tầm mắt Ôn Noãn dừng ở nơi xa, đại quân của quân địch còn có khoảng cách 1. 500 mét.
Tống Quế Châu biết Ôn Noãn đã đánh thắng trận ở Vĩnh Bình huyện như thế nào, giờ phút này ông ấy hỏi: "Cẩn Vương phi, chúng ta có nên mở cổng thành để nghênh chiến hay không?”
"Tất nhiên là nên." Ôn Noãn đánh giá phương xa, lần này Bắc Minh quân học thông minh hơn rồi, đi ở phía trước đội ngũ đều là bộ binh, ky binh đều đi ở sau bộ binh, hơn nữa lại cách một khoảng khá xa.
Nhưng mà thật sự cho rằng như vậy là được sao?
Lúc này sư gia của Tống Quế Châu mở miệng nói: "Lần này ky binh ở phía sau, chúng ta muốn ném pháo tới làm ngựa bị kinh động, chế tạo hỗn loạn có phải là không thể hay không!" Tổng binh Vĩnh Định thành là Cao Thượng nhìn ông ấy một cái: "Ai nói không thể?"
Không nhìn thấy trên thành trì đã chuẩn bị từng túi bã đậu hay sao?
Những cái này đều là dùng để hầu hạ ngựa của quân địch!
Nói ra thì bọn họ đều không mua được lương thực từ tứ quốc, nhưng mà lại có thể mua được rất nhiều bã đậu!
Cũng không biết Tuệ An quận chúa dùng phương pháp gì mà có thể giải độc bã đậu, dùng bã đậu tới cho ngựa ăn.
Cũng bởi vì như vậy, ngựa chiến của bọn họ chưa bao giờ lo lắng không có lương thực để ăn!
Tống Quế Châu cùng sư gia kia vừa định hỏi làm ngựa kinh sợ như thế nào.
Nhưng mà lúc này Ôn Noãn lại nói: 'Mở cửa thành, nghênh chiến!"
Nội tâm ông ấy căng thẳng, nhanh chóng câm miệng.
Ôn Noãn nói xong, Tào Tử Hào, Viên Mẫn Triết, Cao Thượng lập tức sôi nổi nhảy xuống từ thành trì.
Một binh lính cao giọng nói: "Mở cửa thành! Nghênh chiến!"