Chương 2088: Cố Gắng Kéo Dài 2
Chương 2088: Cố Gắng Kéo Dài 2Chương 2088: Cố Gắng Kéo Dài 2
Chỉ tiếc là hương liệu tương đối khó điều chế, nguyên liệu cũng khó tìm, nếu không nàng có thể làm nhiều một chút, chuyên dùng để đối phó với ky binh của quân địch!
Ôn Noãn thấy khoảng cách giữa hai quân càng ngày càng gần.
Bốn trăm mét!
Ba trăm mét!
Ôn Noãn vung cờ lệnh lên, lớn tiếng kêu lên: "Bắn tên!"
Hàng binh lính phía trước ở hai bên nhanh chóng tiến lên, dựng thẳng tấm chắn hình thành một bức tường bằng thiết, binh lính phía trước cách trăm mét cũng nhanh chóng giơ tấm chắn lên che đỉnh đầu.
Trên chiến trường, biện pháp ngăn cản cơn mưa tên của hai bên đều giống nhaul
Cho nên đấu chính là tài bắn cung của binh lính nhà ai tốt hơn, có thể bắn xa hơn!
Liên no năm mươi phát bắn liên tiếp lập tức bắn ra một mũi tên lại một mũi tên bén nhọn.
Binh lính Bắc Minh quốc và liên nỏ hai mươi phát bắn liên tiếp cũng nhanh chóng bắn tên.
Trong nháy mắt, trên không trung tràn đầy mưa tên.
Rậm rạp, làm người ta hoa cả mắt.
Mũi tên luôn có lúc dùng hết, chỉ một lát sau, mưa tên đã dừng lại.
Hai bên đều có rất nhiều binh lính trúng mũi tên.
Nếu muốn xét rõ ràng thì vẫn là bên Bắc Minh quốc nhiều hơn, bởi vì uy lực của liên nỏ năm mươi phát bắn liên tiếp thật sự quá lớn!
Lúc này khoảng cách giữa hai quân càng gần hơn.
Quân địch Bắc Minh quốc giơ trường thương xông lên!
"Phích lịch đạn hầu hại" Ôn Noãn thấy mũi tên của đối phương dần dần ít hơn, lập tức vung cờ xí, vẫy cờ lệnh lớn tiếng ra lệnh.
Vì thế từng viên phích lịch đạn bị ném ra ngoài.
Bắc Minh quốc còn chưa nghiên cứu ra phích lịch đạn có uy lực to lớn như vậy, cho nên lúc binh lính Nạp Lan quốc ném phích lịch đạn ra ngoài, bọn họ lập tức ném pháo lớn!
Cùng với một tiếng lại một tiếng "Âm ầm" là một đám người bị nổ bay!
Mục đích của Ôn Noãn là, cố gắng kéo dài thời gian, chờ viện binh đến!
Nếu muốn kéo dài thời gian chờ viện binh đến, tự nhiên là phải nghĩ mọi cách ngăn cản người ngựa hai bên chính diện giao chiến.
Sau khi dùng xong phích lịch đạn, Ôn Noãn lại lần nữa vung cờ lệnh, lớn tiếng ra lệnh:
"Đốt lửa!"
Trên chiến trường quá ồn ào, quá loạn, binh lính chưa chắc đã có thể nghe được mệnh lệnh của chủ tướng, đều là hành động dựa theo cờ lệnh.
Những binh lính đẩy xe đẩy tay đó thấy mệnh lệnh của Ôn Noãn, lập tức lấy ra mồi lửa, thổi một chút, sau đó đốt lửa vào tầng rơm rạ dưới dáy xe đẩy tay chứa bã đậu kia.
Ngọn lửa lập tức bùng lên!
Xe đẩy tay này được phủ một lớp dầu cây trẩu thật dày, cho nên lửa bốc cháy rất nhanh. Lập tức nguyên một chiếc xe đã bị đốt cháy.
Binh lính Nạp Lan quốc đốt lửa xe đẩy tay xong thì dùng sức đẩy về hướng quân địch!
Lúc sắp đến gan lại có binh lính cầm một cây gậy túc thật dài có gắn cái móc sắt ở trên đỉnh, bọn họ dùng sức đẩy xe đẩy tay đang bốc cháy đến trước mặt binh lính Bắc Minh quốc đang phấn đấu quên mình xông lên trước.
Sau đó một đầu khác của móc sắt cây gậy trúc lại móc lấy xe đẩy tay, kéo xe đẩy tay qua trái qua phải.
Nhất thời một hàng xe đẩy tay cháy hừng hực quét ngang ở trước mặt binh lính Bắc Minh, ngăn cản bước tiến của bọn hol
Binh lính Bắc Minh bị xe lửa đụng vào, trên người nháy mắt bốc cháy.
Ngày mùa đông trên người ăn mặc áo giáp, nhưng bên trong lại mặc áo bông thật dày, muốn cởi ra cũng rất khó.
Binh lính bị lửa đốt liền kêu rên hét l6nl
Khoảnh khắc sinh tử trên chiến trường, các đồng bạn không có thời gian giúp bọn họ, bọn họ chỉ có thể lăn trên mặt đất, hy vọng có thể dập tắt lửa-
Binh lính bị bất đắc dĩ lăn lộn trên mặt đất.
Chỉ là xe đẩy tay bị lửa lớn đốt cháy, rơm rạ và bã đậu còn giữ lại trên xe đẩy tay bị lửa thiêu đốt, hương thơm trong không khí lại càng nông đậm hơn!
Những chiến mã đó càng điên cuồng hơn, rất nhiều chiến mã không còn nghe theo khống chế của binh lính, liều mạng chạy về phía trước.
Trường hợp bắt đầu hỗn loạn.
Có binh lính Bắc Minh trực tiếp bị ngựa đâm bay, cũng có người bị ngựa dam đạp!
Những con ngựa phát điên đó không cẩn thận đụng vào xe đẩy tay đang cháy, bị lửa đốt nóng đến mức càng điên cuồng hơn.
Nháy mắt đã loạn thành một đoàn!