Chương 2169: Nhảy Khỏi Thuyền
Chương 2169: Nhảy Khỏi ThuyềnChương 2169: Nhảy Khỏi Thuyền
Tất cả binh lính đều cầm mái chèo, nhanh chóng gia nhập hàng ngũ chèo thuyền.
Nạp Lan Cẩn Niên đỡ Ôn Noãn, xem xét tình hình của mỗi chiếc thuyền.
Ôn Noãn nhìn binh lính ra sức chèo thuyền như vậy, nhưng thuyền vẫn không vào được bờ, thậm chí còn đang dần dần tiến ra giữa sông!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sau một phút nữa, toàn bộ con thuyền của bọn họ chắc chắn sẽ bị cuốn vào trong lốc xoáy!
Ôn Noãn quyết định lớn tiếng nói: "Dùng phích lịch đạn! Mau sử dụng phích lịch đạn!
Khoảnh khắc phích lịch đạn nổ mạnh, uy lực kia sẽ đẩy thuyền cập bờ.
Binh lính còn đang nghĩ vì sao vương phi lại nói thết
Nạp Lan Cẩn Niên lớn tiếng nói!: "Truyền lệnh xuống, chuẩn bị ném phích lịch đạn vào giữa sông, mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhảy lên bờ! Mau chuẩn bị phích lịch đạn!"
Con thuyền càng ngày càng khó điều khiển, Nạp Lan Cẩn Niên cũng đã nhìn thấy lốc xoáy kial
Ôn Noãn lặng lẽ tính toán tốc độ dòng nước và sức mạnh của phích lịch đạn trong lòng, sau đó lớn tiếng nói: "Đội ném bom nghe lệnh, ta bắt đầu đếm ngược, đội ném bom ném một quả bom vào trong nước khoảng cách mười mét! Toàn thể binh lính nghe lệnh, ta đếm đến ba, toàn bộ binh lính ngừng tay chèo thuyền chuẩn bị nhảy thuyền! Ta đếm xong số một, khi ta kêu nhảy thì toàn bộ binh lính đều nhảy thuyền!
Binh lính truyền tin hét lớn lời của Ôn Noãn vừa nói cho tất cả mọi người cùng nghel
Ôn Noãn bắt đầu đếm: "Mười, chín..."
Vì để cho toàn bộ con thuyền đều nghe thấy Ôn Noãn đếm nên toàn bộ binh lính trên thuyền cũng đếm ngược theo: "Mười, chín..."
Binh lính phụ trách ném bom cầm lấy một trái bom, đi đến bên mạn thuyền.
Bọn họ cùng đợi Ôn Noãn đếm đến một.
Những binh lính khác vẫn ra sức chèo thuyền như cũ, cố gắng giữ vững con thuyền không để nó bị lốc xoáy kia hút đi!
Ôn Noãn: "Sáu, năm..."
Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn noãn.
Từng binh lính đều căng thẳng hô to theo: "Sáu, năm. ”"
Ôn Noãn: "Bốn."
Binh lính: "Bốn."
Ôn Noãn: "Ba."
Tất cả binh lính đứng dậy, miệng cùng lúc hô to: "Ba."
Khoảnh khắc những binh lính kia buông mái chèo, tốc độ đi đến của thuyền phút chốc nhanh hơn!
"Hai!" Người bắn bom đốt dây dẫn của bom trong tay.
Tim của các binh lính cũng đều được kéo lên!
Bọn họ nhìn bờ biển chằm chằm!
Chỉ có người ném bom nhìn chằm chằm vào mặt nước bên ngoài cách mười mét!
"Một!" Người ném bom liền ném đi trái bom trong tay vào mặt nước bên ngoài mười métI Động tác lưu loát!
"Âm ầm- ầm ầm." Một tiếng nổ vang lên, trước sau kém nhau không đến 0. 01 giây.
Giờ phút này mặt sông cách đó mười mét tràn ngập lửa, bị nổ lớn tạo thành một hố sâu hình thành một con đường!
Một làn sóng lớn trực tiếp nhắm vào mấy con thuyền, khiến chúng bị đẩy vê hướng bờ sông!
"Nhảy!" Lúc này Ôn Noãn hô lớn một tiếng.
Nạp Lan Cẩn Niên ôm chặt lấy Ôn Noãn nhảy lên bời
"Nhảy!" Đám lính hô lớn một tiếng, đồng thời cũng bám lấy thành thuyền bị nước đẩy đến bờ sông, vào lúc điểm cao nhất đã dùng hết lực nhảy lên bờ sông!
Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn vững vàng đứng ở trên bờ cát.
Còn đám binh lính thì deu ngã trên bờ cát ở bờ sông.
Ngay lúc toàn bộ binh lính vừa mới nhảy lên, con thuyền đã nhanh chóng bị rút xuống.
Tốc độ kia vô cùng nhanh!
Binh lính quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy những con thuyền kia bị cuốn vào lốc xoáy, biến mất ở trước mắt bọn họ.
Trong lòng mọi người đều sợ hãi!
May mắn.
May mắn Cẩn vương phi nghĩ đến dùng sức mạnh của bom để đẩy con thuyên đến bờ sông!
Nếu không giờ phút này bọn họ đã bị cuốn vào lốc xoáy!
Một đầu khác trong rừng, Hạ Huyền nhìn từng con thuyền của bọn họ bị cuốn vào trong lốc xoáy, hắn lớn tiếng hô: "Các huynh đệ cẩn thận, có thuyền rơi xuống!"
"Cẩn thận!" Nạp Lan Cẩn Niên đặt Ôn Noãn lên mặt đất, sau đó nhìn về phía Hạ Huyền, hắn nhanh chóng nói: "Cứu người!"
Các binh lính lúc này mới nhận ra, những người huynh đệ còn đang chờ bọn họ đi cứu!
Bọn họ nhanh chóng chạy đến trong rừng!
Hạ Huyền nhìn thấy những huynh đệ đến thì lớn tiếng gọi: "Mau đến đây, cùng nhau kéo người lên!"
Binh lính đều chạy lên nắm lấy dây thừng, vài người thành một đội, bắt đầu dùng sức kéo người lên!
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn cũng đến bên cạnh mọi người, nhìn thấy lốc xoáy giữa sông ẩn ẩn có đầu người lộ ra khỏi mặt nước.
Ôn Noãn nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Chàng đi giúp mọi người một tay đi! Không cần theo ta".
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, hắn nhanh chóng gia nhập hàng ngũ cứu người.
Ôn Noãn ở bên cạnh nhìn lốc xoáy kia, nàng nhìn một lúc, thế mà lại thấy một luồng khí đen bốc lên trên mặt nước, vả lại còn men theo dây thừng mà Nạp Lan Cẩn Niên đang kéo để hướng lên trên bờ, những dây thừng khác thì không có, nàng cảm thấy vô cùng quỷ dị.