Chuong 225: Pho Gia
Chuong 225: Pho GiaChuong 225: Pho Gia
Chu thị vội tránh sang một bên để đoàn xe đi qua.
Bà ta đứng bên cạnh nhìn những chiếc xe la đi ngang qua, không khỏi nở một nụ cười thật tươi.
Người nọ vừa thấy liền biết gia cảnh bất phàm, có thân phận có địa vị, cùng một anh nông dân không quyên không thế tranh "Phong thuỷ bảo địa”, cuối cùng ai sẽ là người thắng? Không cần nghĩ cũng biết!
Nếu một nhà tiện loại kia nhất quyết không bán, ha ha, đắc tội quý nhân cũng không có kết cục tốt đẹp.
Nếu bán, vậy thì bọn họ lại phải mua đất dựng nhà, còn phải tìm ngày lành tháng tốt, sẽ không xây xong trước mùa đông, lúc đó người thắng chính là bà ta, không lỗ chút nào!
Nghĩ vậy, Chu thị thở phào nhẹ nhõm!
Ngay cả chuyện Ngọc nhi lần trước bị Từ đại sư từ chối ở trước mặt toàn bộ thôn làm cả nhà bà ta mất mặt cũng tiêu tán.
Vương thị cũng không biết rằng Chu thị lại bí mật tính kế nhà mình.
Sau đưa trà xong thì vê nhà để giúp nấu ăn.
Ở cuối thôn, Ôn Gia Thụy muốn mời thêm người đến để xây xong nhà càng sớm càng tốt, nên ông nói với thôn dân rằng ai muốn tới nhà ông làm việc thì đến gặp trưởng thôn đăng ký, ông sẽ thuê thêm mười người đến giúp.
Bây giờ vụ thu hoạch mùa thu đã qua, có rất nhiều người rảnh rỗi, bày tỏ mong muốn được đăng ký.
Rốt cuộc, sau mùa vụ đồng áng bận rộn, phải tìm một công việc bán thời gian để kiếm tiền cho năm mới. Dù sao làm trước cửa nhà cũng tốt hơn là làm ở bên ngoài phải đi sớm về muộn, đúng không?
Mọi người chạy đến chỗ trưởng thôn để đăng ký.
Hôm nay trưởng thôn cũng đến trợ giúp, ông ấy đăng ký cho từng người một.
Lúc này, một đoàn xe dài âm am chạy qua toàn bộ thôn, xuất hiện ở vùng đất hoang, khiến cả thôn kinh động.
Trong đoàn xe dài đó, xe nào cũng có biển đề chữ "Phó'.
Hàng trăm công nhân mặc trang phục giống nhau hăng hái đi theo sau đoàn xe, sau lưng áo đều có thêu chữ "Pho
Đoàn xe cũng có một cờ hiệu màu đen có thêu chữ Phó màu đỏ.
Nhìn từ xa, khí thế phi thường, như thể hoàng thượng đang du ngoạn.
Thôn dân chưa bao giờ nhìn thấy khí thế này.
"Phó gia! Là đội xây dựng của Phó gia!" Có người nhận ra lá cờ đó, không thể không kêu lên.
"Phó gia là gia tộc gì vậy? Rất có thế lực sao?"
"Phó gia đương nhiên có thế lực rồi. Có biết hoàng cung không? Năm đó, hoàng cung là do tổ tiên của Phó gia tu sửa! Người của Phó gia được mệnh danh là ngự lâm viên! Người của Phó gia đã từng giúp đỡ vô số hoàng thân quốc thích, các quan nhất phẩm tu sửa phủ đệ trong từng thời đại! Nghe nói có rất nhiều quan chức cấp cao muốn mời người của Phó gia xây dựng phủ đệ nhưng đều không mời được." Một ông lão vô cùng đắc thắng nói.
Sở dĩ ông ta biết là bởi vì khi còn trẻ, ông ta phiêu bạt giang hồ, làm việc dưới chân thiên tử, cũng từng nghe nói đến Phó gia.
Thôn dân nhìn hàng ngũ thật dài đó, không khỏi kính phục.
"Vậy lần này người của Phó gia đến thôn chúng ta là xây nhà cho ai? Trong thôn chúng ta có quan to hay khách quý nào sao?" Có người tò mò hỏi.
Mọi người: ”...' Bon ho nhin On Gia Thuy.
Hôm nay, trong thôn chỉ có nhà của Ôn Gia Thụy là đang xây nhal
Chắc là không thể nào đâu?
Trái tim bé nhỏ của bọn họ sẽ không chịu nổi cảm giác kích thích này!
Trưởng thôn đang đăng ký cho những người đăng ký, nhìn đám đông hùng hậu, ông ấy kinh ngạc hỏi: "Gia Thụy, đây là đội xây dựng do nhà của ông mời đến sao?"
Mời nhiều người như vậy, ngươi muốn xây hoàng cung à?
Ôn Gia Thụy lắc đầu: "Sao có thể! Sao nhà ta có nhiều tiền để thuê nhiều người như vậy xây nhà chứ! Mảnh đất hoang còn lại đã bị người khác mua, chắc là chủ nhân của mảnh đất hoang đó."
Ôn Gia Thụy không ngờ người mua mảnh đất hoang sẽ khởi công xây dựng cùng ngày với nhà mình.
Thôn dân thở phào nhẹ nhõm!
Làm bọn họ sợ chết khiếp.
Nghĩ lại thì Ôn Gia Thụy mới bán ốc xào mấy ngày, lại thêm một công thức nấu ăn, xem ra còn nhặt được một khối ngọc thô.
Một ngày chỉ kiếm được một hai trăm lạng bạc, làm sao có thể thuê một đám người như vậy xây nhà?
"Nếu không thì ai đến xây nhà ở thôn này?" Vợ của trưởng thôn lẩm bẩm.