Chương 243: Chuyện Túi Tiền
Chương 243: Chuyện Túi TiềnChương 243: Chuyện Túi Tiền
Sau khi Tân nương tử bái đường xong, thì sẽ được đưa vào phòng.
Nơi này có tập tục là sau khi tân lang tháo khăn che đầu và hai phu thê uống qua rượu giao bôi, thì những bạn bè thân thích khác có thể tiến vào nói chuyện với tân nương tử.
Hơn nữa là để cô em chồng kính trà cho tẩu tử mới vào cửa.
Sau khi kính trà, tẩu tử sẽ cho các nàng một cái bao lì xì làm phí sửa miệng.
Buổi sáng ngày hôm sau mới đến lượt dâu mới quỳ xuống kính trà cho trưởng bối, trưởng bối cho dâu mới túi tiền, dâu mới tặng cho trưởng bối quà tặng mà mình đã chuẩn bị trước khi xuất giá, có thể là khăn tay tự thêu, hoặc giày tự làm.
Mấy tỷ muội Ôn Noãn cũng không biết tập tục này, thấy thời gian đến bữa tiệc còn sớm, các nàng đang muốn đi dạo khắp nơi trên trấn trên một chút, nhìn xem có bán thứ gì không.
Ôn Thiến đã đi tới: "Nhu Nhi, các muội muốn đi nơi nào thế? Mau vào kính trà cho đại tau đi, mẹ tỷ bảo tỷ đi gọi các muội quai”
Ôn Thiến nói xong thì kéo tay Ôn Nhu, kéo các nàng đi tân phòng.
Ôn Thiến cùng Ôn Nhu có tuổi xấp xỉ nhau, trước kia thường xuyên chơi cùng nhau, tình cảm rất tốt.
Nhị bá nương Đàm thị cách đó không xa cũng vẫy tay với các nàng.
"Mấy tỷ muội các cháu mau tới đây, kính trà cho đại tẩu các cháu, sau khi xong rồi thì nhị bá mẫu đưa các cháu đi ăn một chút gì đó."
Mấy tỷ muội Ôn Noãn chỉ có thể đi đến đó.
Ôn Linh là tiểu nữ nhi của Đàm thị, thấy mấy tỷ muội Ôn Noãn thì lễ phép chào hỏi.
Bên trong tân phòng có rất nhiều người đang đứng, có thím trong thôn, cũng có vài người mà Ôn Noãn không quen biết, chắc là người nhà mẹ đẻ của Quách Thiến Ni.
Lúc này Ôn Uyển cùng Ôn Ngọc đã kính trà xong, hai người được một cái túi tiền thêu công xinh đẹp, bên trong cũng không biết có cái gì mà thấy phình phình.
Ôn Thiến là trưởng tỷ của nhị phòng, đến phiên nàng ấy đi kính trà, Quách Thiến Ni cũng cho một cái túi tiền có kiểu dáng giống nhau.
Kế tiếp đến lượt Ôn Linh kính trà, Ôn Linh nhận trà từ trong tay hỉ nương, vừa đưa qua vừa ngọt ngào nói: "Tẩu tử, mời uống trà. Tẩu tử thật xinh đẹp! Là tân nương tử xinh đẹp nhất mà muội từng thấy!"
Quách Thiến Ni cười cười, nhận lấy trà, cũng cho nàng ấy một túi tiền: "Cảm ơn, Linh nhi cũng rất xinh đẹp."
Ôn Linh nghe xong lời này thì cười đến càng vui vẻ!
Hai tỷ muội nhị phòng kính trà xong, là đến lượt mấy tỷ muội Ôn Noãn, bởi vì tam phòng chưa có hài tử.
Ôn Nhu nhận lấy trà mà hỉ nương đưa cho nàng ấy, sau đó kính trà cho Quách Thiến Ni: "Đại tẩu, mời uống trà."
Quách Thiến Ni ngạc nhiên một chút, sắc mặt rất nhanh khôi phục như thường, nàng ta nhận lấy rồi cười nói: "Cảm ơn. Hôm nay quá nhiều chuyện bận rộn, ta đã chuẩn bị túi tiền rồi nhưng cũng không biết đã để ở nơi nào. Ngày khác tẩu tử lại bổ sung cho các muội! Các muội không nên trách tẩu tử nhé!"
Quên mất để ở đâu là giả, vốn dĩ là nàng ta quên mất mấy tỷ muội Ôn Noãn, nên không chuẩn bị túi tiền cho các nàng.
Mà những túi tiền trên người nàng ta, bên trong chuẩn bị đều là thoa bạc, hơn nữa túi tiền là dùng tơ lụa thượng đẳng mời tú nương thêu, một cái túi tiền đã tốn một trăm văn, nên tất nhiên là không thể cho mấy tỷ muội này để tránh lãng phí. Đàm thị rõ ràng kinh ngạc một chút, trong lòng có chút hối hận, sớm biết thế thì không gọi mấy tỷ muội Ôn Nhu đến đây.
Đối xử khác biệt như thế không phải khiến người ta mất mặt hay sao? Có dâu mới nhà ai khi qua cửa sẽ không chuẩn bị nhiều túi tiền dự phòng một chút?
Những tẩu tử trong thôn cũng kinh ngạc một chút: Cái này mà cũng có thể quên?
Ôn Nhu mỉm cười: "Không sao đâu, kính trà cũng không phải vì túi tiền của tẩu tử, đây là lễ pháp nên không thể quên.”
Ôn Nhu là người ăn ngay nói thật, chỉ là không nghĩ tới ba chữ "Không thể quên" lại không nóng không lạnh đâm vào Quách Thiến Ni.
Vẻ tươi cười trên mặt Quách Thiến Ni cứng đờ, đây là đang nói nàng ta không tuân thủ lễ pháp, không được dạy bảo sao?