Chuong 261: Coi Nham Mat Ca Thanh Tran Chau
Chuong 261: Coi Nham Mat Ca Thanh Tran ChauChuong 261: Coi Nham Mat Ca Thanh Tran Chau
Quách Thiến Ni: "Vừa rồi tẩu hỏi muội ba vấn đề, tại sao muội chỉ trả lời tẩu một cái?"
Ôn Nhiên dùng một đôi mắt to vừa đen vừa sáng rất vô tội nhìn nàng ta: "Tẩu tử, cái này cũng coi như là một vấn đề, tẩu thật sự muốn muội trả lời sao? Muốn trả lời thì cho muội một thỏi bạc."
Quách Thiến Ni: "Không cần!"
Trả lời một cái cũng coi như biết ba cái đáp án.
"Thập Thất ca" là ai? Quách Thiến Ni vừa định hỏi Thập Thất ca là ai, nghĩ đến cái gì, nàng ta lập tức sửa miệng: "Thập Thất ca có tên gọi là gì?"
"Thập Thất ca gọi là Thập Thất mà! Huynh ấy không nói cho bọn muội biết tên."
Quách Thiến Ni lại có xúc động muốn hộc máu, hỏi như không hỏi, nhưng mà tại gia tộc có số thứ tự đến Thập Thất, chứng minh gia tộc người này cũng không phải là một gia tộc nhỏ.
"Vậy muội có biết hắn họ gì không? Đang ở nơi nào? Làm sao các muội quen biết được hắn?"
"Ba khối bạc."
Quách Thiến Ni đã không muốn hình dung cảm giác của mình vào giờ phút này, yên lặng lấy bạc ra.
"Không biết, huynh ấy chỉ nói cho bọn muội gọi là Thập Thất, Đại Hôi cùng Tiểu Hắc đưa tỷ tỷ của muội đi làm quen với huynh ấy.
Như thế nào lại nhiều ra thêm hai người?2?!II...
Cuối cùng Quách Thiến Ni nắm chặt cái túi tiền rỗng tuếch, nhìn Ôn Nhiên nhảy nhót chạy về nhà, cảm thấy bản thân như đã bị một bé gái đưa vào bây!
Nàng ta tốn hai mươi mấy lượng bạc mà chỉ biết một người được gọi là Thập Thất, ở trên núi. Những cái khác thì đều không biết.
Còn biết một con sói gọi là Đại Hôi, một con diều hâu gọi là Tiểu Hắc.
Còn biết một người là Phong công tử, chỉ biết họ Phong, cái khác không biết.
Nhà bọn họ nấu cơm giúp Thập Thất ca cùng Phong công tử, bởi vì đồ ăn ngon, cho nên Thập Thất ca giúp đỡ viết thư giới thiệu, còn nói không nhất định có thể thi trúng, vị tiên sinh kia rất nghiêm khắc, nhưng ca ca bọn họ quá lợi hại mà thi được.
Cho nên hai mươi mấy lượng bạc đổi lấy được một cái thông tin là nhà bọn họ chỉ là nấu cơm giúp người ta, sau đó được chủ nhà ban thưởng mới đổi lấy một phong thư giới thiệu?
Nhưng bà huynh đệ kia lại có vận may được Lâm Sơn trưởng nhận làm đồ đệt
Là đầu bếp nữ, cũng chỉ là một hạ nhân, cứ cho là ở trước mặt chủ nhà lại được yêu thích thì dù sao cũng chỉ là hạ nhân!
Có ai đã nghe nói qua làm đầu bếp sẽ được thăng chức rất nhanh không? Có cho thì bọn họ cũng không xốc dậy nổi cái sóng gió gil
Nhưng mà Thập Thất cùng Phong công tử kia rốt cuộc là ai?
Quách Thiến Ni cầm lấy túi tiền rỗng tuếch, trở về nhà cũ.
Hôm nay thật sự thiệt hại lớn, hai mươi mấy lượng bạc, hơn nữa vừa rồi đưa mất ba cái túi tiền, mỗi cái túi tiền cũng có một đóa châu hoa cùng một cái thỏi bạc!
Nàng ta còn nghĩ rằng nhà bọn họ có bí mật gì không thể cho người khác biết, ai ngờ...
Thật là sai lầm khi tưởng nhầm mắt cá thành trân châu! Sau khi Ôn Nhiên về đến nhà, vui mừng khoe ra với Ôn Noãn: "Tam tỷ, muội cũng kiếm được bạc! Rất nhiều bạc!"
Ôn Nhiên đổ túi tiền bạc ra rồi đếm, lại có hẳn hai mươi năm lượng!
Ôn Noãn hơi kinh ngạc: "Kiếm như thế nào?"
Ôn Nhiên kể lại chuyện vừa rồi sinh động như thật một lần.
Ôn Noãn không nhịn được cười: "Muội đúng là cái đồ tinh quái, làm tốt lắm!"
Ôn Noãn nói xong lại cảm thấy không đúng, sao lại có thể dạy bọn nhỏ dùng cái cách kiếm bạc bàng môn tả đạo như thế này được!
Biểu tình của nàng cứng nhắc một chút, khụ khụ, giọng nói nghiêm khắc: "Biết cách làm giàu, chúng ta cũng không thể dùng loại thủ đoạn này để gạt người kiếm bạc, biết không?"
Ôn Nhiên xua tay: "Tam tỷ, tỷ đừng giả vờ nữa! Có khi tỷ còn hận không thể để muội lừa nhiều một chút! Muội biết, muội không lừa những người khác, muội chỉ lừa người trong gia đình kia! Việc này của muội gọi là cướp giàu cứu nghèo!"
Ôn Noãn thề thốt phủ nhận: "Tỷ là cái dạng người này sao?"
Ôn Nhiên gật gật đầu: "Đừng giả vờ nữa! Muội cảm thấy bản chất của tam tỷ đúng là như vậy!"
Ôn Noãn: "..."