Chương 272: Bị Bắt
Chương 272: Bị BắtChương 272: Bị Bắt
"Dám đoạt nguyên thạch, đánh cho ta! Hung hăng mà đánh!" Ôn Gia Phú lạnh lùng nói!
Vì thế hai mươi người vạm vỡ nhanh chóng lao lên đánh Ôn Noãn!
Ôn Gia Phú đứng ở bên cạnh đắc ý nói: "Nếu như hôm nay các ngươi muốn lấy đi số nguyên thạch này, ba ngàn lượng một khối, để lại sáu vạn 9000 lượng là các ngươi có thể đi! Bằng không... A ——I"
Chân Ôn Noãn vừa động, một thân ảnh màu đen liền bay lên.
Ngay lập tức, hai mươi người đàn ông hung dữ ngã xuống đất!
Ôn Noãn đá văng Ôn Gia Phú xuống đất, trực tiếp đạp lên người hắn, nàng khụy gối, khom nửa người xuống, lung lay nắm đấm trước mặt Ôn Gia Phú: "Ta nói, muốn quyt nợ, thì phải hỏi qua nắm tay của ta có đồng ý hay không!"
Viên Lập sửng sốt một chút, vừa rồi hắn vừa mới đánh ngã một cái, tiểu công tử chân ngắn dường như một cước đá bay ba cái?
Hắn hoa mắt ư?!
Ôn Gia Phú bị Ôn Noãn đạp một chân, bụng đau dữ dội, hắn bị nàng dẫm lên ngực, cảm giác ngực giống như bị một tảng đá lớn đè ép!
Hắn nhìn nắm đấm nhỏ trước mặt, không chút nghi ngờ sức mạnh ẩn chứa trong đó!
Hắn đâu dám chơi uy phong gì nữa, sợ tới mức vội xin tha: "Đại hiệp tha mạng! Đại hiệp tha mạng!..."
Lúc này, bốn người đã dọn hết toàn bộ nguyên thạch lên xe ngựa.
Viên Lập nói với Ôn Noãn: "Tiểu công tử, có thể đi rồi."
"Ừ"
Ôn Noãn đấm vào mặt Ôn Gia Phú một quyền: "Nhớ kỹ nắm tay của tiểu gia! Chớ chọc tal"
Nói xong, nàng đứng thẳng dậy, rút chân nói: "Đi thôi!"
Ba người nghênh ngang rời đi, không thèm nhìn người nằm trên mặt đất.
Ôn Gia Phú nhìn bọn họ rời đi, không dám hừ một tiếng.
Sau khi hai chiếc xe ngựa rời đi, Ôn Gia Phú từ trong miệng phun ra một ngụm máu trên mặt đất, trên bãi máu còn dính một chiếc răng cửal
Trong mắt ông ta hiện lên một tia hận ý!
Những người này rốt cuộc là ai, những người ông ta mời đều là người lợi hại nhất trong tiêu cục, nhưng lại bị bọn họ đánh ngã xuống đất không dậy nổi chỉ trong một chiêu.
Mặc kệ là ai, bọn họ chờ chết dil
Hòa thượng có thể chạy trốn, nhưng miếu thì không!
Chờ Huyện Thừa đại nhân tra được bọn họ là ai, nhất định sẽ toàn bộ bắt vào nhà lao, không đền mười vạn 8. 000 ngàn lượng, cũng đừng nghĩ rời dil
Ôn Gia Phú sờ miệng mình, trong lòng cười lạnh, thù này không báo! Ông ta không mang họ mình!
Ôn Gia Phú bò lên, đang muốn rời di lúc này một đoàn quan binh vọt vào!
Cầm đầu đúng là Lôi Lập.
Ôn Gia Phú thấy Lôi Lập đi tới, ánh mắt sáng lên.
Ông ta nghĩ có người tốt bụng hỗ trợ báo quanl Ông ta vội vàng che bụng chạy tới: "Dai nhân, cứu mạng! Có mấy người rõ như ban ngày đoạt hết tất cả nguyên thạch của ta đi rồi! Còn đánh người! Số nguyên thạch này chính là của Huyện Thừa đại nhân! Ngươi mau đi bắt bọn họ bỏ vào nhà lao đi! Bọn họ rời đi hướng đông nam."
Lôi Lập làm lơ những lời Ôn Gia Phú nói, hắn lạnh một khuôn mặt, nhìn Ôn Gia Phú: "Ngươi chính là Ôn Gia Phú?"
"Thảo dân đúng là! Quan sai đại nhân, vừa rồi có người..."
Lôi Lập vung tay lên: "Mang di
Quan sai phía sau Lôi Lệ lập tức lấy ra xiềng xích, còng tay Ôn Gia Phú.
Ôn Gia Phú há hốc mồm: "Không phải, đại nhân, ngài nghĩ sai rồi! Ta không có phạm pháp, sao ngươi lại bắt ta? Là những người kia đoạt toàn bộ ngọc thạch của tai"
Lôi Lập lúc này mới lạnh lùng nhìn ông ta nói: "Ngươi bị nghi ngờ có liên quan đến việc tự ý khai thác quặng ngọc của Cẩn Vương, làm phiền ngươi trở về hỗ trợ điều tra."
Tự ý khai thác quặng ngọc của Cẩn Vương?
Ông ta khai thác quặng ngọc của Cẩn Vương khi nào? Cho ông ta mười lá gan, không, dù cả người ông ta đều là gan thì ông ta cũng không dám!
"Đại nhân, ta không có tự ý khai thác quặng ngọc của Cẩn Vương! Các ngươi bắt sai người rồi! Ta khai thác là quặng ngọc của ta và Huyện Thừa đại nhân hợp tác mual"
"Lời này ngươi để lại nói trên công đường với Cẩn Vương đi! Mang đi!" Lôi Lập không có nghe lời ông ta nói, trực tiếp vẫy tay làm người mang đi.
Ôn Gia Phú còn muốn nói cái gì, nhưng quan sai áp giải thấy ông ta ồn ào, vì vậy hắn đã cởi chiếc tất hôi thối của mình nhét vào miệng ông tal
Khuôn mặt Ôn Gia Phú bị đánh sưng thành đầu heo lập tức biến thành màu gan heo, thiếu chút nữa ngất đi.