Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 277 - Chương 280: Không Phải Đối Với Huynh Mà Là Đối Với Tôi?

Chương 280: Không Phải Đối Với Huynh Mà Là Đối Với Tôi? Chương 280: Không Phải Đối Với Huynh Mà Là Đối Với Tôi?Chương 280: Không Phải Đối Với Huynh Mà Là Đối Với Tôi?

Ôn Noãn không đáp lời nàng ta mà hỏi ngược lại: "Cô đến đây có chuyện gì? Mượn bạc sao?"

Nụ cười của Ôn Uyển suýt chút nữa đã dập tắt, con nha đầu này luôn mở miệng khiến người ta nghẹn chết!

"Noãn nhi vẫn hay thích nói giỡn như vậy. Tỷ đến đây để tạm biệt muội, ngày mai tỷ sẽ vào kinh tham gia đào tạo và tranh cử cho thiên thu yến. Mấy tháng nữa mới có thể trở vê, cho nên hôm nay mới cố ý đến tạm biệt với mấy muội, thuận tiện hỏi xem mấy muội có thích gì không, tỷ ở kinh thành sẽ mang về cho."

Khi Ôn Uyển nói đến thiên thu yến, khóe mắt của Nạp Lan Cẩn Niên đang ngồi uống trà ở chỗ kia cũng lóe lên, hắn âm thầm lưu ý!

Thấy hắn nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía mình.

Nụ cười của nàng ta càng tươi hơn, tựa như đóa sen trắng không dính bụi trần, thánh khiến và xinh đẹp động lòng người.

Nàng ta vô ý hơi nghiêng đầu, dùng góc cạnh đẹp nhất của mình hướng về phía Nạp Lan Cẩn Niên.

Dáng vẻ của Ôn Uyển xinh đẹp, ngọt ngào, phong thái đa dạng, chỉ một cái nhíu mày hay một nụ cười cũng vô cùng mê người, vừa nhìn thấy đã vui tai vui mắt.

Ôn Uyển rất đẹp, nàng lại biết cách trang điểm, ăn mặc, tướng mạo của nàng ta càng nảy nỡ, dáng người càng trưởng thành thì càng xinh đẹp! Là loại đẹp đến mức khiến cho người ta không thể rời khỏi tâm mắt!

Vẻ đẹp như vậy mới có thể cạnh tranh với những mỹ nữ ở kinh thành.

Bên cạnh đó nàng ta còn có kỹ năng chơi đàn xuất sắc.

Vì vậy nên Tống Quý Cường và Huyện thừa đại nhân mới xem trọng nàng ta như vậy, mấy vạn lượng cũng đồng ý trả giúp cho nhà của nàng tal

Đây xem như cũng là một loại đầu tư!

Lỡ như đầu tư vào được một con kim phượng hoàng thì sao?

Ôn Noãn nhíu mày: "Chúc mừng, cảm ơn và không cần."

"Noãn nhi, muội không cần khách sáo, quần áo ở kinh thành còn có những trang sức ngọc trai nhiều sắc màu, còn xinh đẹp và tinh xảo hơn so với nơi này của chúng ta! Quần áo trên người đại tẩu đều mua từ kinh thành trở về! Đến lúc đó tỷ cũng sẽ mang cho muội và Nhu nhi một chút. Nhu nhi cũng nên biết cách ăn mặc, tuy muội ấy từng là con dâu nuôi từ bé..."

Ôn Uyển nói đến đây đã lập tức dừng lại, còn lộ vẻ bối rối sửa lời: "Mẹ tỷ nói cô nương lớn tuổi, dù thế nào cũng nên ăn mặc cho tốt, nữ hài tử thì còn vụng về, đến lúc đó tỷ lại mang mỗi thứ một ít cho mọi người!"

Nói xong Ôn Uyển còn lấy ra túi tiền tinh mỹ: "Đây là túi tiền tỷ thêu, muội cùng Nhu nhi mỗi người một cái. Tỷ đi đây! Ngày mai nếu có thời gian thì đến tiễn tỷ nhé!"

Ôn Uyển đặt mấy túi tiền lên trên bàn trúc, sau đó mỉm cười hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên, nụ cười tươi như nắng, còn có chút thẹn thùng, lại là một phen tư thái mê người khác.

Nàng ta khôn ngoan không ở lại mà trực tiếp rời đi.

Ôn Noãn: "..."

Ôn noãn nhìn Nạp Lan Cẩn Niên rồi nhìn túi tiền: "Huynh nói xem, nàng có phải cố ý đến gặp gỡ huynh không?"

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái: "Lam sao có thểi"

Ôn Noãn cũng hiểu không thể nào!

Nàng có chút không hiểu: "Hay là nàng ta cố ý đến nhà tôi để lả lơi khoe khoang không phải với huynh mà là với tôi?!" Đừng dọa nàng nha! Nàng không muốn làm gay!

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn mấy túi tiền trên bàn, một mùi hương tỏa ra khiến sắc mặt hắn tối sâm, hắn vung tay một cái là mấy túi tiền đó đã rơi vào trong bếp lò ở phía xa xa, lập tức bị lửa nuốt sống.

Vẻ mặt Ôn Noãn tiếc nuối: "Thêu tốt như vậy, đem ra ngoài bán cũng đổi được mấy trăm văn tiền đó!"

Nạp Lan Cẩn Niên: "Cô thiếu bạc?"

Làm sao có th人l

"Làm gì có ai chê tình quá nhiều bạc đâu?" Ôn Noãn liếc hắn một cái.

Đúng vậy!

Nạp Lan Cẩn Niên lấy ra một túi tiền màu đen, bên trên thêu một con rồng màu vàng: "Đây là phí chữa tay của tôi."

Ôn Noãn nhận lấy mở ra, nàng nhìn thoáng qua đã nhíu mày: "Huynh không sợ tôi không trị khỏi sao?"

Nạp Lan Cẩn Niên cầm chén trà tao nhã uống một ngụm, giọng điệu học theo người nào đó: "Trị không hết thì lấy lại bạc, chưa từng có người nào dám tính kế tôi, muốn tính kế tôi? Còn phải hỏi qua nắm tay của tôi có đồng ý không!"

Ôn Noãn: "..."
Bình Luận (0)
Comment