Chương 305: Hối Hận Xanh Ca Ruột
Chương 305: Hối Hận Xanh Ca RuộtChương 305: Hối Hận Xanh Ca Ruột
Thím Vĩnh Phúc ngồi xổm trên mặt đất, nhặt đá chậm rãi đếm đếm, nhặt một đống lớn, phân chia nửa ngày mới tính ra tiền công ra một ngày là bao nhiêu!
Khai hoang mà một ngày một trăm văn tiền?
Thím Vĩnh Phúc ôm ngực, có cảm giác có chút nghẹt thở!
Tiên công như vậy, quà mừng năm mới như vậy, rất nhanh tất cả người trong thôn đều biết.
Ai ai cũng hối hận đến mức đấm ngực dậm chân!
Ngay từ đầu thôn dân còn cười nhạo mấy người Hữu Phúc và Hữu Tài là kẻ ngốc!
Thức khuya dậy sớm xây nhà cho người ta, có phải sẽ được trả hai phần tiên công hay không?
Dù thức ăn có tốt tới đâu thì ăn no đi vệ sinh là hết, có lợi ích thực tế bằng bạc không? Muốn mua cái gì cũng được!
Hiện tại mọi người đều hối hận muốn chết!
Con mẹ nó, đưa mấy thứ quà mừng năm mới đã cao hơn tiền công khai hoang của bọn hol
Người ta còn có ba lượng bạc tiên công, khai hoang cũng được hai lượng, thật sự là người so người sẽ tức chết!
Tất cả mọi người đều đi tìm thôn trưởng lý luận, nói tại sao lúc đó ông ấy không nói cho mọi người biết tiền công cao như vậy!
Bị thôn trưởng mắng thẳng vào mặt bọn hol
Ông ấy đã sớm nói tính cách của Gia Thụy sẽ không thiếu nợ tiền công của bọn hol
Là không ai chịu đi giúp đỡt
Còn dám oán trách ông ấy!
Cái gì, tìm Ôn Gia Thụy lý luận?
Nghĩ đến chân ngắn nhỏ của Ôn Noãn, mọi người đều không dám dil
Nghe nói có mấy người bên thôn họ Hà ở cách vách bị nha đầu này đá tàn phế rồi! Nhà ở cũng bị phá hủy!
Nhà mới đã xây xong, còn năm ngày nữa là đến ngày mừng nhà mới.
Hôm nay là ngày gia cụ được đưa đến đây.
Cả nhà Ôn Noãn hưng phấn quét dọn vệ sinh.
Trong lúc người một nhà bận tối mày tối mặt, Ôn Gia Phú và ông Ôn đến đây.
"Lão tứ, năm ngày sau là ngày mừng nhà mới à? Có cần giúp đỡ gì không? Ngày đó vừa lúc có người đặt tửu lầu làm tiệc mừng, nếu không ca có thể bảo hai cái đầu bếp đến đây nấu ăn giúp đệ." Ôn Gia Phú quan sát ngôi nhà gạch xanh mái ngói tam tiến khang trang này, trong lòng cảm thấy có chút không dễ chịu.
Đây là ngôi nhà dùng tiền bán công thức đồ ăn để xây dựng thành, hiện tại mỗi ngày tửu lầu Như Ý khách đông mây, còn tửu lâu Phú Quý của bọn họ thua kém không chỉ một chút!
Nếu ngày đó lão tứ dán công thức đồ ăn cho mình, thì ông ta có thể kiếm được không chỉ là năm mươi lương!
Ông ta có thể trả cho lão tứ một trăm lượng cũng được!
"Không cần, đã tìm được đầu bếp nấu ăn rồi." Ôn Gia Thụy lạnh nhạt nói.
Ôn Gia Phú cho là lão tứ nhờ người trong thôn nấu ăn.
Bình thường người trong trong làm tiệc mừng đều là mời thôn dân đến hỗ trợ nấu ăn. Trên cơ bản là mỗi thôn đều có một hai người dự bị làm đầu bếp, nhà nào có tiệc mừng đều là mời hai người đó đến giúp đỡ nấu nướng.
"Lão tứ, lần này mừng nhà mới con định mời bao nhiêu người? Dự định bày bao nhiêu bàn tiệc?" Ông Ôn hỏi.
"Mười bàn đi, chỉ mời một bộ phận người trong thôn và một số thân thích, còn có mấy bằng hữu của con. Con không định làm lớn."
"Có mời phu tử của mấy người Thuần ca nhi không?" Ông Ôn tò mò hỏi
"Có mời, nhưng mà không biết ngài ấy có đến hay không, bình thường Lâm lão vẫn luôn ru rú trong nhà."
"Lão tứ, xây nhà là chuyện lớn trong đời, đương nhiên phải làm lớn! Cả đời cũng chỉ có một căn nhà như vậy, chỉ bày mười mấy bàn làm sao đủ? Chỉ mời mấy bằng hữu? Bằng hữu gì? Bằng hữu trước kia đệ làm công quen biết sao? Những người đó đều là cu li, những hồ bằng cẩu hữu đó mời nhiều cũng vô dụng! Đừng nói đại ca không chăm sóc đệt Đại ca mời một ít quý nhân, quan lớn và lão gia giàu có cho đệ, giới thiệu cho đệ làm quen! Những người này đến mừng nhà mới của đệ cũng là nể mặt của đại ca đấy! Kết bạn với những bằng hữu này, sau này đệ đi ra ngoài, người ta cũng cho đệ chút mặt mũi!"