Chương 324: Mừng Nhà Mới
Chương 324: Mừng Nhà MớiChương 324: Mừng Nhà Mới
Ôn Noãn về đến nhà, cất túi hạt giống kia đi, quyết định khi rảnh rỗi không có việc gì liền dùng mây tía cải tạo nó một chút.
Hiện tại có rất nhiều nơi cần nàng dùng mây tía, một căn phòng ngọc thạch nguyên thạch cần dùng mây tía tinh lọc, rất nhiều hạt giống cân dùng mây tia tinh lọc. Nhưng một ngày chỉ có thể dùng mây tía hai lần, mây tía căn bản không đủ dùng!
Cho nên Ôn Noãn tính toán mở y quán, như vậy là có thể dùng dược liệu được trồng ra từ mây tía để cứu được nhiều người, mây tía sẽ trở nên càng ngày càng đậm, càng ngày càng nhiều.
Hơn nữa cho dù không có mây tía, nàng cũng không muốn lãng phí y thuật của mình.
Ôn Noãn cất hạt giống xong mới lấy ra bình thuỷ tinh nửa trong suốt, lấy quyển trục nhỏ ở bên trong ra ngoài.
Quyển trục giống như được làm từ một loại da thú, đã ố vàng, hiển nhiên là rất cũ, mang theo cảm giác lịch sử nặng nề.
Ôn Noãn mở ra, mùi cổ xưa xộc thẳng vào mũi. Nàng phát hiện bên trong quyển trục này có hai tấm da thú hơi mỏng.
Tấm da thú đầu tiên là một bức tranh, rất lộn xộn, giống như giun đất bò lổm ngổm.
Ôn Noãn nhìn thật lâu, nghĩ là một tấm bản đồ biển, thậm chí trên đó có một hòn đảo.
Chỉ là người vẽ bản đồ hiển nhiên vẽ không tốt, cho nên người nhìn căn bản không biết vị trí chính xác của hòn đảo.
Vẽ biển rộng, mẹ nó đây là muốn vẽ toàn bộ con sóng trên biển sao? Hơn nữa bọt sóng lại vẽ thành con giun!
Ôn Noãn bất đắc dĩ đặt xuống, lật xem tấm da thú thứ hai, bên trên dày đặc những dòng chữ nhỏ.
Được viết từ văn tự cổ Ai Cập.
Thời đại học, Ôn Noãn có một người bạn cùng phòng học hệ khảo cổ, rất thích nghiên cứu các loại ngôn ngữ cổ xưa. Các cuốn nhật ký đều được viết bằng chữ khắc xương tiên tri, chữ viết của người Maya, Ai Cập cổ... và các ngôn ngữ cổ đại khác.
Đáng tiếc, trong ký túc xá của nàng có bốn người, ai cũng có năng lực nghe là nhớ, mỗi ngày đều nghe người bạn đó nói nên có thể học được chút ít.
Cho nên Ôn Noãn đại khái cũng xem hiểu được nội dung trên này.
Thì ra người này đã gặp phải một cơn sóng thần khi ra khơi, vô tình đáp xuống một hòn đảo, hắn phát hiện trên đảo có rất nhiêu kho báu!
Sở dĩ hắn ném cái cái bình trôi xuống là vì hắn muốn có người đi theo tấm bản đồ mà hắn ta vẽ để tìm kho báu, sau đó cứu hắn ra khỏi hòn đảo, hắn không cần những bảo vật đó, hắn thê là thật sự có rất nhiều bảo vật.
Hắn còn tặng một nửa phương pháp chế tạo pha lê, ai nhặt được chiếc bình trôi và đi cứu hắn, hắn sẽ nói cho đối phương biết các bước còn lại của phương pháp chế tạo pha lê.
Đây là một cái bình cầu cứu.
Ôn Noãn đặt tấm da thú xuống, lại cầm tấm bản đồ kia lên.
Trên đảo này có rất nhiều bảo vật, chắc là giả, người này chỉ là muốn có người đi cứu hắn!
Nhưng hiện tại chỉ sợ người này đã qua đời?
Ôn Noãn lại xem bản đồ, nàng thật sự không quen thuộc với thế giới này, thật sự không quen "Địa cầu" này, không phân biệt được hắn ta đang vẽ biển nào, đảo nào.
Nàng cuộn hai tấm da thú lại, nhét trở lại vào trong lọ thủy tinh trong suốt rồi ra ngoài nấu cơm. Ngày thứ hai, là ngày nhà On Noãn mừng nhà mới.
Hôm nay, nhị phòng, tam phòng, thôn trưởng và những người có giúp đỡ xây nhà đã tới đây hỗ trợ từ sớm.
Ôn Noãn đi đến tửu lầu Như Ý ở trấn trên tìm Đường Bỉnh Quyền mượn hai người đầu bếp tới giúp nấu bàn tiệc.
Trời chưa sáng, phòng bếp chính và phòng bếp ngoài giếng trời đã có rất nhiều người bận tối mày tối mặt.
Ngày mới vừa lên, nhà ngoại của Ôn Noãn liền đến.
Trương thị cùng ông Ngô thấy con gái mình xây được một căn phòng khang trang như vậy, quả thực chính là người đi đầu trong thôn!
Mắt hai ông bà đều đỏ: Con gái của họ cuối cùng cũng hết khổi
Tuy rằng đã sớm nghe con trai tới đưa gạch nói nhà muội muội xây một căn phòng lớn, vừa rộng vừa khang trang!
Người một nhà ngày đêm đẩy nhanh tốc độ nung gạch cũng biết phòng ở của con gái nhất định không nhỏ!
Nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy quá khang trang so với tưởng tượng của bọn hol
"Cha, mẹ, đại ca, đại tẩu, nhị ca, nhị tẩu, mọi người tới rồi! Nhanh vào nhà ngồi, bên ngoài trời lạnh!" Ôn Gia Thuy vui vẻ đón tiếp đám người đi vào.