Chương 333: Hoàng Huynh, Phải Thưởng!
Chương 333: Hoàng Huynh, Phải Thưởng!Chương 333: Hoàng Huynh, Phải Thưởng!
Nạp Lan Cẩn Niên nghe được lời này, như là nổi lên hứng thú: "Ồ, không ngờ các vị quan tâm bá tánh như vậy! Đúng là gương tốt cho các thương nhân trong thiên hạ! Không biết vài vị định quyên góp bao nhiêu bạc tu sửa đường sông?”
Mấy người: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười, dáng vẻ như rất dễ nói chuyện: "Đây là còn chưa thương lượng xong đúng không?”
Âu Dương Hoài An thấy vậy, cho bọn họ một ánh mắt đồng tình.
Mấy người vừa nghe được lời này, vội vàng gật đầu.
"Bẩm đại nhân, chúng tôi đang chuẩn bị thương lượng một chút ạ!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Từ xưa đến nay thương nhân bán lá trà đều là người giàu nhất một vùng, nghe nói vận chuyển đường sông cũng mỗi ngày hốt bạc, thế gia tạo giấy, giấy quý như dầu, có vẻ các vị cũng không thiếu bạc, vậy mỗi người quyên mười vạn lượng đi!"
Mấy người nghe được lời này thì suýt chút nữa đã quỳ xuống, mười vạn lượng! Đây chính là thu nhập một năm của bọn họ đấy!
Nạp Lan Cẩn Niên thấy sắc mặt của bọn họ như vậy, nhướng mày: "Thì ra các vị cảm thấy mười vạn lượng bạc trắng quá ít, thật là quá có lòng, vậy hai mươi vạn lượng đi! Bản quan thay triêu đình và tất cả bá tánh ở phủ Giang Hoài cảm ơn các ngươi!"
Hai mươi vạn lượng!
Mấy người muốn ngất xiul
Nạp Lan Cẩn Niên thấy vậy lại nhướng mày: "Thì ra vài vị cảm thấy hai mươi vạn lượng..."
Mấy người vừa nghe được lời này, sợ tới mức giật mình một cái: "Không phải, hai mươi vạn lượng đủ rồi! Bẩm đại nhân, hai mươi vạn lượng đã đủ rồi!"
Lại đến 30 vạn lượng, bọn họ thật sự táng gia bại sản!
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Mỗi người hai mươi vạn lượng cũng đủ rồi, nếu còn không đủ, đến lúc đó lại tìm các ngươi hỏi đi!"
Mấy người: "..."
"Được rồi, nếu không còn chuyện gì, các ngươi có thể lui xuống!" Nạp Lan Cẩn Niên nói xong lời này lại lười biếng tựa lưng vào ghế.
Tiểu nha đầu lại lập công lớn, làm bữa tiệc mừng nhà mới thôi mà giải quyết được số bạc cần dùng để tu sửa đường sông!
Hoàng huynh, phải thưởng!
Mấy người: "...
Cái gì mà không có chuyện gì? Bọn họ đến đây là muốn kết bạn với Lâm lão, muốn ông ấy thu nhi tử/tôn tử của mình làm đồ đệ!!!
Hai mươi vạn lượng quyên ra ngoài, nhưng mà bọn họ còn chưa nói được một câu nào với Lâm lão.
"Sao vậy? Còn tưởng quyên tiền sao? Vậy thì..." Nạp Lan Cẩn Niên tựa lưng vào ghế ngồi, nửa híp mí mắt nhìn bọn họ.
"Thảo dân cáo lui!" Chân gà của mấy người cứ như vậy nhanh chóng lui ra ngoài.
Sau khi mấy người lui ra ngoài thì đều cho Ôn Gia Phú một ánh mắt thù hận! Trên trán Ôn Gia Phú đổ đầy mồ hôi!
"Các vị ăn tiệc trước, tôi bảo tứ đệ của tôi giới thiệu các vị với Lâm lão!"
"Thuận tiện tìm hiểu một chút xem thân phận của người nọ là gì!" Nếu là mười vạn lượng có thể kết giao...
"Được... Được." Ôn Gia Phú vội vàng gật đầu đồng ý.
Hôm nay khách đến nhiều hơn so với dự tính!
Nhà Ôn Noãn đã làm nhiều thêm ba bàn, chỉ là không ngờ mấy người Nạp Lan Cẩn Niên tặng quà phong phú như vậy, cần nhiều xe ngựa vận chuyển đến, chỉ riêng xa phu lái xe ngựa cũng phải hai bàn mới ngồi dul
Hiện tại Ôn Gia Phú lại dẫn thêm hai bàn người đến đây.
Trong lòng Ôn Gia Thụy sắp bị Ôn Gia Phú làm tức chết rồi!
Nhưng mà không phải tất cả mọi người đều có thể làm ra chuyện không biết xấu hổ giống như ông tal
Cho nên sau khi ông dẫn người đi vào, nói một tiếng rồi lập tức chạy đi bảo Ôn Gia Tường sắp xếp thêm hai bàn.
May mắn bàn ghế có sẵn cũng đủ! Đồ ăn cũng chuẩn bị rất nhiều.
Bởi vì Noãn nhi chuẩn bị mấy món ăn đều rất ngon, người một nhà lo sợ mọi người ăn không đủ, nên chuẩn bị thêm lượng thức ăn cho mười bàn.
Ôn Gia Phú đi ra thì thấy bọn họ đang đẩy hai bàn tròn ra ngoài bố trí, ông ta biết hai bàn này là cố ý chuẩn bị cho khách ông ta mời, thấy vậy ông ta nói: "Tứ đệ, đại ca đã dặn tửu lầu chuẩn bị thức ăn của hai bàn tiệc này và đưa lại đây, lát nữa dọn đồ ăn đại ca mang đến là được. Mấy đại nhân kia cũng mời đến ngồi chung bàn với bằng hữu của đại ca đi!"
Thực ăn và rượu trong bữa tiệc của nông thôn đều là chén thịt lớn, không chú ý đến độ tỉnh xảo và hương vị, sao có thể chiêu đãi khách quý được! Thật sự không lên được mặt bàn!