Chương 391: Bồi Thường Bạc Đi
Chương 391: Bồi Thường Bạc ĐiChương 391: Bồi Thường Bạc Đi
Mồng hai tháng giêng, Hoàng Hậu vì muốn xin lỗi thay cho Cửu hoàng tử, cố ý mở tiệc liên hoan chiêu đãi Cẩn Vương tại Khôn Ninh Cung.
Một cái bàn có vài người ngồi, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, Đại hoàng tử, Đại hoàng tử phi, đại hoàng tôn, Cửu hoàng tử, Ngũ công chúa, Linh Du quận chúa, Quách Minh Diễm, còn cả Nạp Lan Cẩn Niên.
Trong bữa tiệc Cửu hoàng tử kính rượu Cẩn Vương: "Cẩn Vương thúc, hôm đó cháu mạo phạm. Cháu kính thúc chén rượu này, cháu bồi tội với thúc!"
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi im đó không động đậy: 'Độc dư trong người bổn vương vẫn chưa hết, không thể uống rượu."
Cửu hoàng tử lập tức sửa miệng: "Là do cháu suy xét không chu toàn! Cháu tự phạt 3 ly!"
"Phạt rượu thì không cần, nếu ngươi muốn nhận lỗi, bổn vương thích thực tế hơn chút. Cho bổn vương mười vạn lượng để nhận lỗi, bổn vương sẽ không so đo."
Người một phòng: ”...'
Nạp Lan Cẩn Niên thấy không ai trả ời, nhàn nhạt nhìn ve phía Cửu hoàng tử: "Sao? Không muốn bồi thường? Quần áo của bổn vương trị giá không ít bạc, bổn vương vẫn chưa so đo với ngươi đâu!"
"Không phải."
Dùng mười vạn lượng để nhận lỗi, đây có phải là công phu sư tử ngoạm hay không?
Hắn chỉ kéo hỏng một cái ống tay áo của thập thất thúc thôi mài
Hơn nữa một bộ quần áo vừa kéo đã rách, có thể đáng giá bao nhiêu bạc.
"Không phải cái gì? Mở tiệc chiêu đãi bổn vương nói là nhận lỗi, định dùng một bữa cơm heo để tống cổ bổn vương? Sau đó tự mình uống rượu ngon? Ai không biết Cửu hoàng tử thích nhất là rượu ngon? Tự phạt ba ly xem như bồi tội? Cũng đủ thành ý thật!"
Nạp Lan Cẩn Niên nói xong thì đứng dậy, trực tiếp xoay người rời đi.
Hoàng Hậu vừa thấy thì sốt ruột, nhanh chóng đứng dậy: "Cẩn Vương xin đợi một chút!"
Bà ta đứng dậy rất vội vàng, ống tay áo to rộng không cẩn thận làm rơi chén rượu ở trên bàn, rượu đổ vào người Quách Minh Diễm.
Quách Minh Diễm: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu lại.
Hoàng Hậu cứng đờ nói: "Thừa Trinh mạo phạm Cẩn Vương, ta làm mẫu hậu, bổn cung sẽ bồi thường 10 vạn lượng thay cho thằng bé. Đã nói là nhận lỗi, Cẩn Vương mau ngồi xuống ăn cơm đi! Nếu ngay cả cơm cũng không ăn mà đã rời đi, vậy bổn cung thật đáng trách."
Nạp Lan Cẩn Niên rất nể mặt ngồi xuống lần nữa.
Hoàng Hậu nói với Quách Minh Diễm: "Minh Diễm, quần áo của cháu bị cô cô làm ướt, để Phù Dung dẫn cháu xuống thay một bộ khác đi!"
"Vâng." Quách Minh Diễm cũng bất đắc dĩ, đành phải đứng lên đi thay quần áo.
Lúc này Hoàng Thượng mở miệng hòa giải: "Thập Thất đệ, gần đây đệ ăn uống không tốt, mấy món ăn này được nấu từ phòng bếp nhỏ của Hoàng Hậu, hương vị không tệ, đệ nếm thử đi"
"Ta bảo người hầm chén canh bồ câu, canh này rất ngon, giúp khôi phục vết thương hiệu quả, Mẫu Đan, ngươi đi múc cho Cẩn Vương một chén."
"Vâng." Rất nhanh Mẫu Đan đã bưng một chén canh hầm đến, khi nàng ta muốn bung canh lên cho Nạp Lan Cẩn Niên, đại hoàng tôn đột nhiên đứng lên, vừa hay đụng phải cánh tay của nàng ta.
Toàn bộ chén canh kia hất hết vào quần áo của đại hoàng tôn.
Sắc mặt Hoàng Hậu thay đổi, nhanh chóng đứng dậy, nổi giận nói: "Ngươi làm việc như thế nào vậy hải"
Mẫu Đan nhanh chóng quỳ xuống: "Hoàng Hậu tha mạng!"
Hoàng Hậu khẩn trương nhìn đại hoàng tôn: "Thịnh Uyên có bị phỏng hay không?”
Trên người đại hoàng tôn sệt sệt, cả người không thoải mái, hắn vẫy vẫy tay: "Không sao, không liên quan gì đến nàng, là do con không cẩn thận đụng phải. Hoàng tổ mẫu con đi thay một bộ quần áo khác."
Hoàng Hậu nghe xong lời này mới thả lỏng trong lòng, nàng quát lớn Mẫu Đan đang quỳ trên mặt đất: "Còn không mau bưng chén canh khác đến cho Cẩn Vương!"
"Vâng."
Hai người nhanh chóng lui xuống.