Chương 398: Hợp Pháp
Chương 398: Hợp PhápChương 398: Hợp Pháp
Thương Thuật cầm đòn gánh, kích động nói: "Đánh như thế nào?"
Hoa ma ma: '..."
Bà ấy nhìn bốn phía xung quanh, không có ghế dài, công cụ không đồng đều!
"Đưa cho tai"
Thương Thuật vội vàng đưa qua.
Hoa ma ma nhận lấy, giơ gậy lên lập tức đánh vê phía mông của Chu thị!
Chu thị sợ tới mức vội vàng chạy đi: "Bà là ai? Thế mà lại dám đánh người! Có còn vương pháp nữa hay không? Lão tam, ngươi chết rồi à! Mẹ ngươi bị người ta đánh, ngươi không đánh lại thì thôi, thế mà lại không ngăn cản?!"
Ôn Gia Tường là bị khí thế của Hoa ma ma dọa cho sửng sốt!
Hoa ma ma cũng không có đuổi theo, bà ấy chống đòn gánh nói: "Tôi là giáo dưỡng ma ma trong cung phái tới, có người coi rẻ vương pháp, dám bất kính với huyện chúa và cáo mệnh phu nhân được Thánh Thượng ban phong! Dĩ hạ phạm thượng. Vả miệng của ngươi, dùng gậy đánh bà là hợp lý hợp pháp! Nếu bà không phục thì báo quan di
Hoa ma ma lại cầm đòn gánh giơ về phía Chu thị: "Có cut hay không? Không cút thì lão nô tiếp tục đánh!"
Chu thị sợ tới mức vội vàng bỏ chạy!
Chu thị trở về nhà cũ, chỉ huy tiểu Chu thị nấu nước ấm cho bà ta tắm rửa. Sau khi Chu thị thay quần áo ướt ra, bà ta lập tức đi ra ngoài ồn ào khóc lớn với ông Ôn và một nhà đại phòng!
Hùng hùng hổ hổi
Cuộc sống này không sống tiếp được nữa!
Đồ tiện nhân Vương thị kia vừa có thế đã lập tức ỷ thế hiếp người, bắt nat người ta thật thảm!
Cướp nhi tử của bà ta, làm nhi tử của bà ta xa lánh mẹ ruột, bà ấy còn có lý?!
Chu thị nghĩ đến câu nói của giáo dưỡng ma ma trong cung phái tới kia, huyện chúa và cáo mệnh phu nhân được Thánh Thượng ban phong, bà ta tức giận đến mức lồng ngực lại đau đớn.
"Bà nội đừng nóng giận, vê sau ba huynh muội bọn cháu cũng sẽ có một người xin một cái cáo mệnh phu nhân cho bà nội! Về sau bà nội đánh trở lại là được!" Ôn Ngọc vội vàng giúp Chu thị thuận khí!
"Vẫn là Ngọc nhi hiếu thuận."
Quách Thiến Ni lại khó hiểu, trong cung thế mà lại phái giáo dưỡng ma ma xuống đây? Chuyện này không hợp với lẽ thường!
Tiểu Chu thị ở trong phòng bếp nấu nước, bị khói làm chảy nước mắt, bà ta cảm thấy vô lực không thôi!
Thật muốn trở về trên trấn! Cuộc sống trong thôn này thật sự không thể sống nổi!
Bà ta đã không nhóm lửa nấu cơm rất nhiều năm rồi!
Trấn trên cũng là thuê bà tử giặt quần áo và nấu cơm!
Hoa ma ma ra hiệu cho Thương Thuật đóng cổng lại.
Sau đó nói với Ôn Gia Tường: "Tam lão gia, lão nô là làm việc dựa theo quy củ, ngài đừng trách móc! Sẽ không tổn thương tánh mạng của mẹ ngài, chỉ là cho bà ta một bài học, tránh cho bà ta không hiểu quy củ, sau này gây ra tai họa lớn hơn nữa." Ôn Gia Tường phục hồi tinh thần trở lại, tâm trạng phức tạp gật đầu: "Tôi biết."
Mặc dù ông ấy cũng không đành lòng nhìn Chu thị bị đánh, nhưng có đôi khi việc mẹ ông ấy làm thật sự rất đáng bị đánh!
Dạy dỗ một chút, sau này không dám đến nhà tứ đệ gây chuyện nữa cũng tốt, nếu không ông ấy thật sự không có mặt mũi tiếp tục ở lại đây.
Sao ông ấy lại gặp phải một người mẹ như vậy chứ?!
Ôn Noãn nghe tiếng động ờ bên ngoài, nằm trên ghế bập bênh, đầu gối lên hai tay, lắc lư lại lắc lư, đó là một loại sung sướng!
Kinh thành.
Phủ Cẩn Vương.
Nạp Lan Cẩn Niên vui vẻ nhìn hai mươi vạn lượng và một viên dạ minh châu to bằng quả bưởi mà Quách gia đưa tới.
Viên dạ minh châu này dùng để tặng cho nha đầu kia đi!
Hắn còn nhớ nàng oán giận đèn dầu không đủ sáng, lại còn phiền toái.
Dạ minh châu thì không phiền toái.
Đại Hôi ghé vào viên dạ minh châu, hai chân trước ôm chặt nó. Viên minh châu này thật lớn, thật xinh đẹp, đưa cho Tiều Bạch làm cầu lăn là vừa vặn!
Nạp Lan Cẩn Niên nhéo lông trên cổ của nó, kéo nó ra ngoài: 'Không cho đụng vào! Ngươi muốn thì tự mình kiếm đi!"
Đại Hôi: ”..."
Nó là một con chó sói, kiếm như thế nào?
Nạp Lan Cẩn Niên không quan tâm đến nó, cẩn thận cất viên dạ minh châu kia đi.
Chuẩn bị đợi mấy ngày nữa quay về huyện Ninh Viễn sẽ tặng cho người nào đó.
Sắp đến giờ ăn trưa, tính thời gian có lẽ lâm Đình Hiên đã trở lại rồi!
Buổi trưa hôm nay hắn có thể ăn được đồ ăn nhà đầu kia nấu chứ?