Chương 411: Tới Cửa Khai Giảng
Chương 411: Tới Cửa Khai GiảngChương 411: Tới Cửa Khai Giảng
Lâm sơn trưởng nghe gã sai vặt của ông ấy tới báo tin người nhà Ôn Noãn đến.
Ông ấy nói với mấy phu tử kia: "Cứ sắp xếp theo lời các ngươi đi! Về sau có vấn đề gì lại sửa chữa."
Mấy người nghe vậy, thức thời lui ra.
Lúc đi ra thì tình cờ nhìn thấy một nhà Ôn Noãn cầm theo quà tặng được người ta nghênh đón đi vào.
Một nhà Ôn Noãn nhìn thấy những phu tử đó cũng lễ phép chào hỏi.
Những phu tử này biết bọn họ là đồ đệ của sơn trưởng, đều cười đáp lễ.
Lâm lão đang ở trong phòng chờ bọn họ, một nhà Ôn Noãn chào hỏi xong thì đi vào.
Sau khi mấy phu tử đi xa, một phu tử họ Hà nói: "Mấy đồ đệ của sơn trưởng tới nhà thăm hỏi thế mà lại cầm theo một sọt rau xanh và củ cải?"
Bọn họ không sợ mất mặt al
Dương phu tử nói: "Nghe nói hình như bọn họ là con cháu nhà nghèo."
Phương phu tử: "La nhẹ tình ý nặng, sọt rau xanh kia trông cũng không tệ."
Hà phu tử bĩu môi không nói chuyện: Cho dù nghèo cũng không nên đưa tặng rau xanh chứ!
May mắn ông ta là dạy lớp cao cấp, không cần dạy vỡ lòng cho bọn hol Ông ta không thích ăn rau xanhI
Một nhà Ôn Noãn chỉ đến thăm hỏi Lâm lão một lúc, rất nhanh đã chào từ biệt.
Lúc này đang là thời gian đi học nên bọn họ không ở lại lâu.
Sau khi một nhà Ôn Noãn rời đi, Lâm lão lập tức bảo người hầu bên người mời mấy phu tử dạy học lớp cao cấp lại đây.
Sau khi Hà phu tử đi vào, ông ta nhìn thoáng qua ba huynh đệ Ôn Thuần đứng ở một bên hành lễ với cho bọn họ, sắc mặt có chút khó coi.
Sẽ không phải là Lâm sơn trưởng muốn những phu tử dạy học lớp cao cấp như bọn họ dạy vỡ lòng cho đồ đệ của ông ấy chứ?
Phải biết bài tập ở lớp cao cấp của bọn họ rất nặng nề!
Học sinh ở lớp cao cấp là chuẩn bị học tham gia kỳ thi mùa thu năm nay và kỳ thi mùa xuân năm sau.
Hiện tại cũng chỉ còn mấy tháng nữa là đến kỳ thi mùa thu rồi.
Học sinh của ông ta là học sinh có thành tích tốt nhất trong toàn bộ học viện, hơn nữa đại đa số đều có xuất thân tốt, ông ta không có thời gian dạy vỡ lòng cho bọn họ đâu.
Lâm sơn trưởng nói với mấy phu tử kia: "Ta dự định trong ngày thường sẽ cho hai huynh đệ Ôn Thuần và Ôn Hậu học ở lớp cao cấp, trong lớp của các ngươi có lớp nào tương đối ít học sinh không? Có thể dạy bọn họ không?”
Ba vị phu tử nghe được lời này thì đều vô cùng ngạc nhiên, đưa bọn họ đến lớp cao cấp?
Lớp cao cấp không phải tú tài thì chính là đồng sinh, bọn họ học ở lớp cao cấp có thể nghe hiểu sao?
Hà phu tử không ngờ sơn trưởng thế mà lại ích kỷ như vậy, cưỡng ép nhét đồ đệ của mình vào lớp cao cấp.
Ông ta là người đầu tiên lên tiếng: "Sơn trưởng, vì sao người không đưa bọn họ vào lớp sơ cấp? Lớp của tôi đã đầy người rồi, chỉ sợ không có chỗ thêm một bàn học nữa."
Lâm lão: "Lớp sơ cấp không thích hợp." Ông ấy nhìn về phía Dương phu tử.
Dương phu tử cũng không có kiên nhẫn dạy hai người này học vỡ lòng! Ông ta đã đủ bận rồi, bèn nói: "Sơn trưởng, tôi lớn tuổi rồi, tinh thân không bằng trước kia, tôi dạy học sinh trong lớp học của mình cũng đủ bận rồi."
Hơn nữa hai học sinh vỡ lòng đi vào lớp của bọn họ làm gì? Có thể nghe hiểu bài giảng của ông ta không?
Đừng làm chậm trễ các học sinh khác học tập.
Những người đó đều là trụ cột tương lai của nước nhal
Lâm lão nghe vậy bèn nhìn về phía người cuối cùng, cũng chính là Phương phu tử.
Lớp của Phương phu tử là lớp có thành tích kém cỏi nhất trong các lớp cao cấp, ông ấy thấy hai phu tử kia đều không muốn nhận người, bèn nói: "Lâm sơn trưởng, lớp chúng tôi còn chỗ trống, để bọn họ đến lớp của tôi đi!"
Lâm sơn trưởng gật đầu: "Được, vậy vào lớp của ông!"
Dứt lời, Lâm sơn trưởng lại nói với Ôn Thuần và Ôn Hậu: "Ôn Thuần, Ôn Hậu, sau này ngày thường các ngươi đến lớp của Phương phu tử học tập, tan học lại đến tìm ta."
Trong chuyến đi ba người tất có một người là sư phụ ta, nguyên nhân ông ấy sắp xếp cho hai huynh đệ Ôn Thuần đến lớp cao cấp học tập cũng là vì muốn cho bọn họ nghe bài giảng của nhiều phu tử, tiếp xúc với nhiều lời giải thích và cách nhìn khác nhau của người có học vấn. Khai thác tâm nhìn của bọn họ, kích phát phương hướng suy tư khác nhau về học vấn.