Chương 424: Tuệ An Sứ Dieu 1
Chương 424: Tuệ An Sứ Dieu 1Chương 424: Tuệ An Sứ Dieu 1
Nha hoàn kia bò lên: "Thanh gia, tiểu thư nhà ta là người Thanh gia! Tiểu thư nhà ta có khả năng làm đồ sứ, mỗi một bộ đều có thể bán ra với giá hơn một ngàn lượng. Ngươi biết vừa rồi là ta có lòng tốt đấy chứ?"
"Một khi đã quý trọng như vậy, vậy sao các ngươi không đứng ở một góc che chở cho đồ sứ kia, chờ chúng ta đi lên roi mới đi lên! Dù sao cũng là chúng ta đi trước đúng không? Nghe giọng điệu này, vẫn là tiểu thư đại gia? Một chút lễ phép này mà cũng không hiểu sao?" Ôn Noãn nói xong rồi lôi kéo Ôn Gia Mỹ tiếp tục đi về phía trước, không thèm quan tâm nàng ta nữa.
Nha hoàn áo xanh: "Tiểu thư, người này quá kiêu ngạo!"
Thanh Loan nhìn Ôn Noãn rồi cười nhạt.
Đây là nói mình không được dạy dỗ sao?
Nếu nàng được dạy dỗ, vì sao nàng còn không biết nhường nhịn, mà lại hùng hổ dọa người? Còn ép nha hoàn của mình té ngãi
Đúng là đồ không được dạy dõi
Ôn Noãn mang theo Ôn Gia Mỹ vào chỗ tiếp đón.
Chu lão của nhà đấu giá thấy Ôn Noãn xuất hiện, vẻ mặt vui mừng: "Noãn nha đầu, có phải ngươi lại mang theo một sọt rau dưa đến hay không?! Đến đây, đi vào bên trong phòng khách rồi nói."
Chạng vạng ngày hôm qua ông ấy mới đến Ôn gia thôn thu đồ ăn, ăn no một trận, còn cầm hơn mười cân để người trong nhà ăn, chính là người trong nhà ăn một bữa cơm đã ăn luôn năm cân, khiến cho ông ấy đau lòng không thôi!
Nếu mà hôm nay tiểu nha đầu lại mang đến một sọt, thì có nói cái gì ông ấy cũng phải giữ lại mấy cân cho bản thân ăn!
Hiện tại danh tiếng rau dưa dưỡng sinh đã vang xa, rất nhiều người nghe tiếng mà tới tranh giành.
Đặc biệt là những người phú quý trong nhà có người bị bệnh, càng không tiếc bạc đoạt lấy.
Chu Tiểu Chu lập tức chạy ra, đón lấy cái sọt trên vai nàng: "Noan Noãn muội muội, vất vả rồi! Vất vả rồi, để ta tới cống giúp côi"
Chu Tiểu Chu thấy trong sọt có một vài cái hộp.
Ồ! Không phải đồ ăn sao?
Hắn có chút thất vọng!
Ôn Noãn đưa chiếc hộp trên tay cho Chu Tiểu Chu, rồi khoát tay áo: "Không có, tôi đến không phải để bán đấu giá rau dưa."
Ôn Noãn đi vòng qua quầy hàng đi theo Chu lão vào trong.
Vẻ mặt Chu lão thất vọng: "Sao không mang theo hai món đồ ăn tới?! Hừ, ta không đấu giá giúp cháu! Một chút đồ ăn cũng không nỡ hiếu kính cho ông Chu!"
Gần đây Chu lão cứ cách vài ngày phải đi đến nhà họ Ôn ăn cơm ké, nên cả nhà Ôn Noãn cũng đã quen.
Cho nên cũng nói mấy câu vui đùa.
Ôn Noãn: "Từ nay về sau cháu sẽ không bán đấu giá rau dưa nữa, ông Chu cũng không cần đến nhà cháu lấy đồ ăn!"
Chu lão thổi râu trừng mắt: "Cháu dám!" Mọi người ngồi xuống.
Chu Tiểu Chu lúc này mới nói: "Ôn Noãn muội muội, ông không chụp cho muội thì để ca chụp cho muội."
Lúc này bên ngoài có tiếng gọi lớn: "Người đâu rồi? Chu tiên sinh!"
"Cháu lăn đi tiếp đãi khách đi kìa!" Chu lão đá đá bắp chân của Chu Tiểu Châu.
Chu Tiểu Chu vội chạy ra ngoài.
Chu lão mở tay nải để lộ ra một cái hộp tinh xảo.
Hộp làm bằng gỗ lim, chạm trổ tinh mỹ.
"Bên trong là bảo bối gì? Đồ sứ sao?" Ông vừa mở ra vừa nói.
Loại hộp trang trí như thế này bình thường đều là đựng đồ sứ dễ vỡ.
"Đúng rồi".
Chu lão mở hộp ra, sau đó trừng lớn hai mắt, sắc mặt lập tức bị màu sắc làm cho ngạc nhiên: "Noan nha đầu, đây là đồ sứ mới của nhà họ Thái sao?"
Không ngờ qua mười năm rồi,'Bắc Thái" cũng có sự đột phá mới.
Nhưng mà nhà họ Thái cũng vừa lấy một bộ đồ sứ mới ra khỏi lò đem đi đấu giá! Vậy vì sao không mang cái này đến đây cùng mà lại để Ôn Noãn mang đến để đấu giá hộ?
Ôn Noãn: 'Không phải."
Chu lão nhanh chóng cầm cái chén lên, còn nghiêm túc nghiên cứu.
Thân sứ mỏng, hình dáng ngay ngắn, đầy đủ không thiếu sót, màu sắc là màu vang rực rỡ, sau đó điểm tô thêm vài bông hoa phú quý màu hồng nhạt và màu lam, cái đế là màu trắng, không xanh cũng không vàng, trục bóng loáng không có dấu vết lỗi. Nhìn qua cái chén, màu sắc đậm trang nghiêm, ung dung đẹp de quý giá!
Ngay cả đồ sứ nổi tiếng nhất của nhà họ Thái ở Nạp Lan quốc cũng không có màu sắc tươi đẹp phát sáng đến vậy.
Đây là một loại kỹ thuật làm màu mà ông ấy chưa từng thấy qual
So với màu gốm đầy màu sắc của nhà họ Thái thì còn sáng hơn.