Chuong 431: Dua Con Tam
Chuong 431: Dua Con TamChuong 431: Dua Con Tam
Chưởng quầy thấy Tiến Thành Vũ đi ra, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Cậu đứng chỗ đó làm gì? Mau chóng lấy vải trong kho hàng ra phơi đi! Ăn thì nhiều mà làm thì ít! Suốt ngày không sắp xếp việc cho cậu thì cậu không biết tim việc mà làm al
Tiên Thành Vũ cười làm lành nói: "Tôi đi ngay. Chưởng quầy, hai người lúc nãy là ai? Mua nhiều vải dệt như thế, nhìn bê ngoài cũng không giống như nhà giàu."
Sao một kẻ ốm yếu đủ bệnh lại thay đổi lớn như thế?
Chưởng quầy nghe xong lời này thì không kiên nhẫn bảo: "Cậu quản người ta là ai? Khách tới cửa thì cứ hầu hạ như thượng đế là được! Nhìn vẻ ngoài không giống nhà giàu sao? Loại vải mà người ta đang mặc trên người rất đắt! Hơn nữa đó là loại chuyên chế trong cung, đi ra ngoài tìm mua cũng không thể mua được! Hơn nữa trong nhà người ta sử nô gọi tì, không gọi là giàu sao?”
Chưởng quầy quen biết Ôn Noãn, mỗi lần đến mua vải dệt, quần áo không bao giờ cò kè, nhưng mà khi nàng dùng một đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía mình, bỗng dưng bản thân ông ấy không thể nói ra giá cao, lần nào cũng tính rẻ cho nha đầu đó một chút
Có hôm người mà nàng dẫn đến còn gọi nàng là tam cô nương, cho nên ông ấy biết trong nhà nàng có hạ nhân.
Tiền Thành Vũ: "..."
Sử nô gọi tì?
Tiện nhân này kết bạn với nhà huyện lệnh, bản thân nàng ta phú quý, lại hại nhà bọn họ thảm hại thế này!
Thậm chí hại hắn không thể thi đậu công danh nữal
Mị Nương cũng vứt bỏ mình!
Còn phải lưu lạc đến tiệm vải làm việc kiếm tiền sống qua ngày!
Hại hắn thảm như thế, bản thân nàng ta lại sống sung sướng?
Không có cửa đâu?
Sau khi Ôn Noãn và Ôn Gia Mỹ về nhà.
Người một nhà biết bình hoa do Ôn Gia Mỹ làm trị giá ba ngàn lượng, cái chén của Ôn Noãn bán với giá hơn một vạn lượng khiến cho mọi người kinh ngạc không thôi!
Trước kia cảm thấy kiếm bạc rất khó, sao bây giờ bọn họ lại cảm thấy việc này còn dễ hơn bứt lá cây?
Kiếm được bạc, Ôn Gia Mỹ càng thêm điên cuồng đâm đầu vào học tập làm gốm sứ, bây giờ kỹ năng vẽ của bà vẫn chưa ổn, buổi tối luyện vẽ thường thường sẽ luyện đến nửa đêm.
May sao có Ôn Noãn, không hiểu thì có thể hỏi nàng.
Nhưng mà Ôn Noãn cũng bận, rất nhiều người hỏi nàng, cho nên chắc là nên mời một họa sư về dạy vẽ cho Ôn Gia Mỹ và Ôn Nhu mới được.
Ôn Nhu thêu thùa cũng phải vẽ đủ loại hình.
Ngày hôm sau, Ninh Hoài Kiệt bảo người tặng mấy xe lừa mầm cây dâu tằm và cả tằm đến đây.
Ngoài ra còn tặng mấy sọt lá dâu tươi.
"Mấy ngày nữa, tôi lại đưa thêm chút lá dâu đến”. Ninh Hoài Kiệt là thiếu gia của ngành dệt Giang Hoài, nhà hắn kinh doanh tơ lụa, hơn thế còn là hoàng thương.
Dệt may Giang Hoài và dệt may Giang Dương là hai thế gia dệt may lớn nhất Nạp Lan quốc, ôm đồm toàn bộ thị trường dệt hàng đầu của Nạp Lan quốc.
Tơ lụa vượt biển, bán cho các quốc gia khác cũng nhiều, có thể nói phú khả địch quốc!
Năm đó sở dĩ Hoàng Hậu và Quách gia đồng ý để Đại hoàng tử cưới đích nữ Dương Yên của dệt may Giang Dương, là vì nhìn trúng tài phú của dệt may Giang Dương.
Người xây dựng sự nghiệp lớn, không thể không có bạc!
Mà thế lực của Dương gia và Ninh gia vốn dĩ ngang nhau, sau đó con gái Dương gia trở thành Đại hoàng tử phi, rất nhiều chuyện đâu đâu cũng đè nặng Ninh gia một đầu.
Dệt may Giang Hoài nội đấu, những thợ dệt ưu tú bị đào thải, sản phẩm thêu chất lượng càng ngày càng ít, bây giờ có xu hướng tuột dốc.
Hơn nữa quan hệ trong Ninh gia rất phức tạp, nội đấu vô cùng kịch liệt, giữa huynh đệ ngươi lừa ta gạt, bởi vậy mấy năm nay xuống dốc càng nhanh.
Ôn Noãn nhờ Nạp Lan Cẩn Niên tìm giúp vài mầm cây dâu tằm và nhộng, Nạp Lan Cẩn Niên bảo Ninh Hoài Kiệt đưa đến đây, trong nhà hắn có rất nhiều thứ này.
Ôn Noãn lên núi gặp Nạp Lan Cẩn Niên, nên bảo Ôn Nhu tiếp đón hắn.
Vừa hay Ôn Nhu cũng muốn nuôi tằm.