Chuong 456: Cung Kinh
Chuong 456: Cung KinhChuong 456: Cung Kinh
Ngày thứ hai, Nạp Lan Cẩn Niên gọi On Noãn lên xe ngựa của hắn, bảo rằng muốn dặn dò nàng chuyện tiến cung lĩnh thưởng.
Xe ngựa của Nạp Lan Cẩn Niên vững vàng hơn nhiều, một đường này, cuối cùng Ôn Noãn cũng thoải mái hơn nhiều.
Chỉ đáng thương cho Lâm Phong ở phía trước phải đánh xe ngựa thật cẩn thận.
Chủ tử nói, nếu mà xóc nảy một chút, về sau cả đời đều đổ dạ hương đi!
Ở trong lòng hắn lại lần nữa phát ra lời thâm tình kêu gọi Lâm Tinh đang ở biên cương xa xôi!
Kẻ nào nói với hắn rằng, từ khi chủ tử gặp gỡ Ôn cô nương thì dễ dàng hầu hạ hơn nhiều!
Có mà càng khó hầu hạ hơn thì có!
Hắn đã sắp trở thành người tinh thông tất cả mười tám ban võ nghệ rồi đây này!
Xa phu, người đánh cá, đầu bếp, đồ tể, đổ dạ hương,. .
Như thế lại đi mấy ngày đường, cuối cùng cũng tới kinh thành!
Khi đến cửa thành thì trời đã vào khuya, cửa thành cũng đã đóng cửa.
Cửa thành đóng cửa đối với Nạp Lan Cẩn Niên mà nói thì cũng không phải chuyện lớn gì.
Lâm Phong đưa ra lệnh bài, cửa thành lập tức mở ra.
Mấy chiếc xe ngựa nhanh chóng vào thành!
Có một vài người không biết xấu hổ lại lân nữa chịu cảnh đóng cửa thành, lại một lân nữa ăn ngủ đầu đường.
Cuối cùng đem cả nhà Ôn Noãn từ đầu đến chân đều mắng một lần.
Ôn Noãn không có nhà ở kinh thành, nên trực tiếp đến phủ Cẩn Vương để ở.
Bởi vì vào lúc bọn họ đến thành cũng đã tối, cho nên không có người biết cả nhà Ôn Noãn đến phủ Cẩn Vương ở.
Sáng sớm phủ Cẩn Vương nhận được tin tức.
Viên quản gia lập tức cho người đem toàn bộ các phòng trong Cẩn vương phủ trừ bỏ phòng tốt nhất ở chủ viện, toàn bộ quét dọn sạch sẽ.
Chủ tử lạnh nhạt với ông ấy, mỗi ngày bắt ông ấy nuôi chó, ông ấy đã sợ rồi.
Nạp Lan Cẩn Niên đưa cả nhà Ôn Noãn vào Vương phủ, Viên quản gia lập tức cho một trăm hạ nhân trong Vương phủ đến hành lẽ: "Nô tài tham kiến chủ tử, chủ tử cát tường, tham kiếm Tuệ An huyện chúa, lão phu nhân, Ôn lão gia, phu nhân, Ôn cô nương..."
Đợi cho hành lễ với mọi người xong, Viên quản gia mới nói: "Chủ tử, Ngô Đồng viện đã được quét dọn sạch sẽ, cả nhà của Tuệ An huyện chúa đã có thể dọn vào ở."
Viên quản gia lén nhìn phản ứng của Nạp Lan Cẩn Niên.
Ngô đồng viện là chủ viện lớn thứ hai trong Vương phủ.
Từ xưa có câu phượng hoàng dừng trên cây ngô đồng.
Mà khoảng sân này vẫn luôn được mọi người cho rằng là sân chuẩn bị cho Vương phi ở.
Sau khi Lâm Phong trở về đã cho tất cả hạ nhân ra nghênh đón, cũng chuẩn bị phòng cho khách tốt nhất.
Trong lòng ông ấy khiếp sợ, nhưng đồng thời ông ấy cũng muốn biết chủ tử đối với Tuệ An huyện chúa rốt cuộc là thái độ như thế nào, cho nên cố ý thu dọn ở Ngô đồng viện. Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, sau đó nói với mấy người Vương thị: "Bà Vương, Ôn thúc, Ngô thẩm, thời gian cũng không còn sớm, cháu dẫn mọi người đến Ngô đồng viện ở, vất vả nhiều ngày như vậy tối nay mọi người nghỉ ngơi sớm một chút."
Hơn một trăm người hầu: '..."
Vương gia đích thân đưa khách đến Ngô đồng viện?
Đích thân đưa?
Trong lòng Viên quản gia cũng kinh ngạc, ông ấy vốn đang muốn nói sẽ dẫn bọn họ đi đến Ngô Đồng viện.
Hiện tại xem ra ông ấy không cần thử!
Về sau đối đãi với Tuệ An huyện chúa như nữ chủ nhân của vương phủ là chắc chắn không sai.
"Làm phiền Thập Thất gia." Nơi này là kinh thành, tránh cho gây nên dị nghị nên Ôn Noãn đã sớm nhắc nhở mọi người gọi Nạp Lan Cẩn Niên là Thập Thất gia.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua Ôn Noãn, sau đó mới nói: "Ôn thúc không cần khách sáo, cứ gọi cháu là Thập Thất là được rồi, nơi này là Cẩn vương phủ, không cần để ý chút nghi thức này."
Hơn một trăm nô bộc ở vương phủ: ". "
Từ khi nào chủ tử dễ nói chuyện như vậy?
Đúng là được mở mang tâm mắt!
Nạp Lan Cẩn Niên đích thân đưa cả nhà Ôn Noãn vào Ngô đồng viện ở, hơn nữa còn tìm vài thị nữ an phận hầu hạ bọn họ.
Cũng để người ở phòng bếp hầm tổ yến, chờ cả nhà rửa mặt chải đầu xong là có thể ăn.
Chu đáo như vậy, hạ nhân ở vương phủ cũng không dám sơ suất với cả nhà Ôn Noãn.