Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 459 - Chuong 462: Nang Khong Ngai

Chuong 462: Nang Khong Ngai Chuong 462: Nang Khong NgaiChuong 462: Nang Khong Ngai

Ôn Noãn bật cười: "Sao vậy? Tặng không nổi sao? Ta cũng không có kêu cô tặng! Không cần giả vờ tử tế nữa?"

Quách Minh Diễm biến sắc, đứa con gái nhà nông này dám ở trước mặt nàng ta làm ầm ï, nàng vừa nói gì.

Bát công chúa lúc này cũng đi đến: "Vị cô nương này chắc cô không biết, các nàng này đây là giả vờ có lòng tốt! Nếu có lòng thì tặng quà chẳng phải nên tặng món tốt nhất sao? Thật sự có tâm, không cần cô nói cũng sẽ tặng cho cô món tốt nhất! Hiện tại còn nói cô không biết xấu hổ, rõ ràng là giả vờ có lòng tốt! Nói muốn tặng trang sức cho cô chính là muốn làm cô be mặt! Người như thế rõ ràng là kỹ nữ còn muốn lập bàn thời Cô không cần quan tâm bọn họ!"

Đám người thấy Bát công chúa đến cũng biến sắc.

Các nàng bị Bát công chúa nói đến đỏ mặt nhưng cũng không dám cãi lại.

Ôn Noãn cười: "Ta biết chứ, cho nên mới cố ý thử nàng ta một chút! Ta với nàng ta không quen biết, vô duyên vô cớ lại muốn tặng quà cho ta, người bình thường đều sẽ lo lắng!"

Bát công chúa gật đầu: "Đúng vậy! Sau này phải cẩn thận nàng ta một chút, nếu không bị tính kế từ lúc nào cũng không biết! Đúng rồi, cô tên gì? Sau này ai dám gây phiền phức với cô thì cô cứ đến tìm ta! Kinh thành này, có quá nhiều người thích ỷ thế ức hiếp người!"

Cái miệng không dễ buông tha người của cô nương này, nàng thích!

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Bát công chúa quyết định kết bạn với vị này!

Nàng thật sự rất ghét Quách Minh Diễm.

Chưa từng thấy có ai vô sỉ, không biết xấu hổ giống như Quách gial"

Quách Minh Diễm tức giận đến mức huyệt Thái Dương nhảy thình thịch: "Ôn cô nương, tôi có lòng tốt, không nghĩ đến cô lại coi tôi thành người lòng lang dạ thú!"

Ôn Noãn hơi hơi nghiêng đầu, vẫn tỏ ra ngây thơ nói: "Cho nên, cô định đưa tặng thật sao? Vậy thì cho tôi xin lỗi! Lúc nãy thật sự rất xin lỗi, hiểu lâm cô! Quách cô nương, cô đúng thật là vừa xinh đẹp vừa lương thiện! Người gặp người thích, xe thấy xe chở, quan tài thấy cũng mở nắp ral

Dùng bạc hung hăng nhục nhã nàng đi!

Nàng không ngại!

Đưa thêm mấy thứ cũng được!

Bát công chúa thật sự yêu chết vị cô nương đang há miệng nói chuyện trước mắt này!

Nói chuyện độc giống hệt Cẩn Vương thúc, hơn nữa còn lừa bạc của người tal

Lúc này vừa hay chưởng quầy cầm bộ trấn điểm chi bảo đi ra.

Bát công chúa nhanh chóng nhận lấy, nhét vào trong ngực của Ôn Noãn, sau đó nói với chưởng quầy: "Bạc cứ tìm Quách cô nương mà đòi, nếu nàng không mang nhiều bạc như thế vậy cứ ghi nợ trên danh nghĩa phủ tướng quân biết chưa? Đây là lòng tốt của nàng muốn tặng cho vị cô nương này!"

Bát công chúa nói xong, lại nói với Quách Minh Diễm: "Quách cô nương đúng là vừa xinh đẹp vừa tốt tính, trước kia ta xem thường ngươi rồi!"

Sắc mặt Quách Minh Diễm còn xuất sắc hơn cả bảng pha màu!

Quý nữ đứng chung một chỗ với nàng ta cũng kinh ngạc tới choáng váng!

Hai người này thật vô sỉ, quả thật làm thay đổi tam quan của các nàng!

Lúc này Lương Tử Vận và ba tỷ muội Ôn Nhu đi xuống. Thấy hình ảnh giương cung bạt kiếm, hơi hơi kinh ngạc!

Nhưng nghĩ đến việc mấy người Quách Minh Diễm ái mộ Cẩn Vương, nàng cũng hiểu.

Nàng cười rồi hành lễ với Bát công chúa: "Bát công chúa."

Bát công chúa thấy nàng thì phấn khởi bảo: "Tử Vận, ngươi có nhìn trúng món gì không? Hôm nay Quách cô nương vô cùng thiện tâm, muốn tặng trang sức cho mọi người!"

Lương Tử Vận liếc mắt nhìn Quách Minh Diễm một cái, sau đó cười nói: "Thật ra có chọn được mấy bộ."

Lần này Quách Minh Diễm không đợi Bát công chúa mở miệng, liền nói: "Ôn cô nương là con gái gia đình nông thôn, không có bạc nên coi như tôi ủng hộ cho người nghèo khổ chút tiên, nhưng các ngươi đều là quý nữ nhà giàu, tôi liên không đưa!"

Nói xong, ném xuống hai tấm ngân phiếu rồi vội vàng rời dil

Đám người Lý Uyển Uyển nhanh chóng đuổi kịp.

Các nàng lo lắng Bát công chúa sẽ lừa bạc của các nàng.

Bát công chúa phi một tiếng, lớn tiếng nói: "Quỷ bủn xỉn, rõ ràng không nỡ chỉ bạc! Giả vờ hào phóng làm gì chứ!"

Quách Minh Diễm lảo đảo một cái, may sao nàng có võ nghệ, nếu không chắc nằm liệt giữa đường mất!
Bình Luận (0)
Comment