Chuong 464: Thien Thu Yen
Chuong 464: Thien Thu YenChuong 464: Thien Thu Yen
"Chính là đồ tai tinh kia cố ý phái nha hoàn đến trước mặt chúng ta nói lung tung, chúng ta mới có thể nghĩ đến việc mở rộng việc canh tác lúa mì vụ đông, đắc tội với Đại hoàng tử! Chắc chắn cả nhà tiện nhân kia đã sớm báo cáo lại với Hoàng Thượng!"
Ôn Ngọc nghe xong cũng tức trào ngực, sự điên cuồng lúc nãy của Đại hoàng tử, hu chết nàng tal
Cả nhà bọn họ đắc tội với Đại hoàng tử thì còn có thể sống yên bình hay sao?
Tâm địa của đồ tai tinh kia lại ác độc như thế!
Quả thật ác tới tận tâm can, bụng toàn ý xấu!
Ôn Ngọc xông lên với sự tức giận: "Tai tinh! Cái đồ ma quỷ xấu xa này! Có phải cô cố ý hại chúng tôi đắc tội với Đại hoàng tử hay không! Tâm địa của cô đúng là ác độc thật!"
"Bang! Bang! Bangl!...' Ôn Noãn không chút khách khí vung ra không biết bao nhiêu cái tát!
Ôn Ngọc trực tiếp bị đánh ngốc, lỗ tai, đầu óc chỉ vang lên những tiếng am ầm!
Trong miệng còn có cả mùi máu.
Tiểu Chu thị mắt thấy Ôn Ngọc lao ra, đã biết không hay rồi!
Nhưng mà bà ta vẫn chậm một bước!
Tiểu Chu thị vội vàng đi đến bên cạnh Ôn Ngọc: "Noãn nhi, rốt cuộc con bé cũng là tỷ tỷ của cháu, sao cháu có thể đánh nó như thế?"
"Bang! Bang! Bangl...' Lân này là do Bát công chúa ra tay!
Mặt đẹp của Bát công chúa nghiêm lại: "Giám nhục mạ chất vấn huyện chúa do Hoàng Thượng đích thân phong, vả miệng các ngươi thì làm sao? Dành công lao của người khác còn ác ý cáo trạng?! Lấy đâu ra mặt mũi vậy?"
Tiểu Chu thị bụm mặt: "..."
Ôn Noãn không quan tâm đến hai người nữa, rời đi cùng với đám Bát công chúa.
Không sai, chính Ôn Noãn đã cố ý bảo Phùng Tiểu Kiện và Phùng Tiểu Ninh đi đến trước mặt Chu thị nói mấy lời đó.
Hôm nay dẫn theo Tiểu Ninh dạo một vòng kinh thành cũng vì muốn chạm mặt bọn họ.
Còn có một tuồng kịch vẫn chưa lên sân khấu!
Đừng tưởng rằng nàng không biết Chu thị lén châm ngòi ly gián và tính kế sau lưng.
Ác giả ác báo!
Bát công chúa đưa Ôn Noãn về Cẩn Vương phủ chỉ là lấy cớ, để sẵn tiện ở lại Cẩn Vương phủ ăn cơm luôn.
Sau đó nàng ấy còn ăn nhiều hơn cả Nạp Lan Cẩn Niên, Ôn Noãn không ngừng gắp đồ ăn cho nàng.
Toàn bộ quá trình người nào đó vẫn luôn đen mặt.
Cơm nước xong đã là chạng vạng, Bát công chúa còn định rắn chuột một ổ với Ôn Noãn.
Sau đó, bị Nạp Lan Cẩn Niên ném ra Cẩn Vương phủ.
Ngày thứ hai, đó là ngày chúc mừng thiên thu yến của cả nước.
Đầu giờ Dần, cũng chính là 3 giờ sáng, Ôn Noãn đã bị Linh Lan gọi dậy.
Sau đó mặc bộ trang phục phức tạp vào, chải đầu, tóm lại là dùng sức lăn lộn nàng! Linh lan chải đầu tóc vừa dày vừa đen của On Noãn, mái tóc đẹp giống như loại tơ lụa thượng đẳng, không nhịn được ca ngợi: "Mái tóc của Tuệ An huyện chúa đẹp thật."
Ôn Noãn cười nói: "Ta sẽ cho ngươi một phương thuốc để nuôi tóc, sau này mái tóc của ngươi cũng sẽ đẹp giống như thế này."
Linh Lan nghe xong vui vẻ nói: "Thật không? Cảm ơn Tuệ An huyện chúa"
Nửa tiếng sau, cuối cùng cũng trang điểm chải chuốt xong.
Ôn Noãn đi ra ngoài, Nạp Lan Cẩn niên đã chờ ở ngoài cửa.
Cửa vừa mở ra, hắn quay đầu lại nhìn, nữ hài mặc một thân cung trang màu tím, càng tôn lên làn da trắng mịn màng, phấn điêu ngọc trác.
Sau tết nha đầu này hình như cao lên mấy cm, cuối cùng cũng đuổi kịp chiều cao trung bình của đám bạn cùng trang lứa, có bộ dáng duyên dáng yêu kiều mà một thiếu nữ nên có.
"Đi thôi!" Nạp Lan Cẩn niên vừa lòng nói.
Bởi vì chỉ có Ôn Noãn và Vương thị có phẩm giai trong người, cho nên chỉ có hai người được tiến cung để cảm ơn, hơn nữa còn tham gia thiên thu yến.
Thiên thu yến, cả nước chúc mừng!
Ngày này, đường phố khắp kinh thành đâu đâu cũng treo đèn lông mừng vui.
Mỗi tửu lầu, quán trà đều dựng thêm sân khấu.
Phường dạy nhạc kinh thành cũng dựng sân khấu, có thể nghe khúc xem diễn ở bất cứ đâu, vô cùng náo nhiệt.
Trời còn chưa sáng, nhưng cửa hàng trên đường đã sáng đèn như ban ngày.
"Thật náo nhiệt!" Ôn Noãn ngồi trên xe ngựa, có thể cảm nhận được sự náo nhiệt của ngày hôm nay.