Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 465 - Chương 468: Đông Lăng Quốc Khiêu Khích

Chương 468: Đông Lăng Quốc Khiêu Khích Chương 468: Đông Lăng Quốc Khiêu KhíchChương 468: Đông Lăng Quốc Khiêu Khích

Màn biểu diễn này không phải một mình Ôn Uyển biểu diễn, còn có rất nhiều nhạc sư khác, cho nên nàng ta sửng sốt một chút cũng không có người chú ý tới.

Lát nữa nàng ta còn có một màn trình diễn riêng!

Tuyệt đối không thể làm sail

Nạp Lan quốc tôn trọng âm nhạc, vũ đạo và trình độ nhạc khúc đều rất cao, Ôn Noãn xem rất chăm chú.

Toàn bộ mọi người đều bị hấp dẫn.

Khi tiết mục kết thúc, toàn bộ không gian đều tràn ngập tiếng reo hò!

Ôn Uyển liếc nhìn thoáng qua phía Ôn Noãn, thấy nàng vừa ăn vừa xem biểu diễn, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác xấu hổi

Có một loại cảm giác chính mình đang bán nghệ, mà nàng là những người quý nhân nằm ngoài tâm với của mình.

Tại sao Ôn Noãn lại xuất hiện trong bữa tiệc Thiên Thu này?

Nàng ta ở Trữ Tú Cung huấn luyện mấy tháng nay, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?

Ôn Uyển cúi đầu cung kính lui xuống.

Tiết mục mở màn đã xong, vô cùng xuất sắc, tiếp theo là màn biểu diễn góp vui của các sứ giả quốc gia.

Trái tim Hoàng Thượng treo lên, văn võ bá quan cũng đánh lên tinh thần.

Sứ giả Đông Lăng quốc dẫn đầu đứng lên: "Hoàng Thượng Nạp Lan, nghe nói Thái Hậu thích nghe khúc, Hoàng Thượng của chúng tôi cố ý phái nhạc sự nổi danh nhất Đông Lăng quốc đến đây đàn một đầu khúc chúc thọ Thái Hậu."

Hoàng Thượng cười nói: "Hoàng Thượng Đông Lăng có tâm rồi! Khúc nhạc năm ngoái thực sự ấn tượng khắc sâu! Giống như tiếng trời, năm nay có thể thay đổi hay không, tram thật sự thực chờ mong, Thái Hậu, người nói đúng không?”

"Đúng vậy. Đa tạ Hoàng Thượng Đông Lăng nhớ thương. Ai gia sẽ chăm chú lắng nghe!"

Sứ giả nhìn thoáng qua cô nương bên cạnh.

Hoàng Ngữ Oanh đứng lên vén váy thi lễ: "Hoàng Thượng, Thái Hậu, nghe nói bá tánh Nạp Lan quốc tôn trọng lễ nhạc, âm nhạc của Nạp Lan quốc cử thế vô song, có thể gột rửa tâm linh! Ngữ Oanh rất vinh hạnh khi đại diện cho Đông Lăng quốc tới tham gia tiệc mừng thọ! Không biết có cơ hội so tài thi đấu với nhạc sư của Nạp Lan quốc một chút không, học hỏi một chút phong thái của đại quốc?"

Hoàng Thượng cười như không cười nhìn Hoàng Ngữ Oanh: "Tất nhiên là có thể! Không biết sứ giả Đông Lăng muốn thi đấu như thế nào?"

"Ta đem khúc nhạc của mình cho quý nhạc sư đàn tấu, nhạc sư của quý quốc cũng đem khúc nhạc của mình đưa cho ta đàn tấu, ai đàn khúc nhạc của ai hay hơn thì người đó sẽ thắng được, như thế nào?"

"Có thể!" Nạp Lan Hoàng Thượng đồng ý rất sảng khoái.

Sứ giả Đông Lăng quốc lúc này lại mở miệng nói: "Nếu như đã thi đấu, mang tiền ra đặt cược cũng không thú vị! Không bằng như thế này đi, nếu như nhạc sư của Nạp Lan quốc thắng, về sau Đông Lăng quốc chúng ta sẽ tiến cống thêm nhị thành muối, giá muối bán cho Nạp Lan quốc cũng giảm một văn tiên; nếu như Đông Lăng quốc thắng, vậy thì Đông Lăng quốc sẽ được giảm nhị thành cống phẩm, như thế nào?!"

Chúng đại thần: Lại tới nữa!

Đám người Đông Lăng thật không biết xấu hổi Nạp Lan quốc có rất ít hồ nước mặn, muối biển cũng không thể ăn. Bởi vậy Thái Tổ Hoàng Thượng năm đó yêu cầu Đông Lăng quốc tiến cống đều là muối, số lượng kia gần như đủ để cho một nửa bá tánh ăn dùng một năm!

Nhưng mà khi đó ít người, hiện tại số lượng người đã gấp mấy chục lần, không thể đủ được!

Không đủ, nên phải mua sắm muối giá cao từ Đông Lăng quốc và những quốc gia khác, cho nên giá cả muối ở Nạp Lan quốc vẫn luôn rất đắt.

Năm trước thi đấu thua, giảm hai thành tiến cống, cũng chính là giảm một vạn tấn muối, giá muối đã tăng lên một văn tiền.

Năm nay lại giảm hai thành, thật sự không dám nghĩ tiếp!

Bởi vậy quan viên của Nạp Lan quốc đều sốt ruột!

Có người không nhịn được trợn trắng mắt nói:

"Chúc thọ thì chúc thọ, tại sao còn làm ra một trận đấu, dâng lên một khúc nhạc không phải được rồi sao! Đây là thiệt tình tới chúc thọ ư?”

Đám người Đông Lăng này lại dở trò cũ, làm gì có ai bị bọn họ lừa mãi?!

"Đúng vậy! Không biết còn tưởng rằng người Đông Lăng quốc không giữ lời hứa, tìm cớ không muốn tiến cống đấy!"

Bài học năm trước vẫn còn bày rõ ra trước mắt!

Còn muốn thi đấu? Không có cửa đâu!

Kiên quyết không thể mắc lừa!
Bình Luận (0)
Comment