Chuong 478: Hoa Thien Cong Chua
Chuong 478: Hoa Thien Cong ChuaChuong 478: Hoa Thien Cong Chua
Năm trước Đông Lăng quốc thành công, năm nay bọn họ làm đủ chuẩn bị, muốn nhân cơ hội noi theo!
Mà Nam Cương quốc lại ở biên phía nam của đại lục này, khí hậu nóng bức nhất trong các nước, là nước thật sự có thể trồng ba vụ lúa nước trong một năm!
Rừng nhiệt đới cũng nhiều mưa, là nước lớn sản sinh ra nhiều dược liệu.
Đương nhiên ngoài cái này ra, độc của Nam Cương cũng là khiến người ta nghe tiếng sợ vỡ mật!
Mỗi năm Nam Cương quốc cũng cần tiến cống một vạn cân lương thực và 5. 000 cân dược liệu quý hiếm.
Những dược liệu quý hiếm đó giá trị không ít bạc.
Mỗi năm đều phải tặng không cho Nạp Lan quốc, đương nhiên bọn họ sẽ không vuil
Trên đường vào kinh, Ôn Noãn có nghe Nạp Lan Cẩn Niên nói về ba nước phụ thuộc này, đều nhịn không được mà cảm thán Thái Tổ Hoàng Thượng của Nạp Lan quốc thật sự là một đại anh hùng, khiến tứ quốc thần phục, mỗi năm tiến cống!
Bắc Minh quốc có thực lực lực tương đương với Nạp Lan quốc cũng không có loại đãi ngộ này!
Nhưng thời đại đang phát triển, sẽ không vĩnh viễn không có chút thay đổi, không có người nào cam tâm tình nguyện vĩnh viễn thân phục một người nào đó, từ thế hệ này đến thế hệ khác.
Có năng lực thì sẽ nổi lên phản kháng, có lẽ đây là bản tính con người?
Sứ giả Tây Hoa Quốc suy nghĩ một chút, bọn họ chuẩn bị khác với Đông Lăng quốc, Đông Lăng quốc chuẩn bị giống với năm trước, không có chút ý tưởng mới gì cải
Bọn họ chuẩn bị chính là nhạc cụ Tây Dương.
Hơn nữa thử cũng chưa thử, trở vê cũng không biết báo cáo với Khả Hãn thế nào.
Sứ giả Tây Hoa Quốc đứng lên nói với Nạp Lan Hoàng Thượng: "Nạp Lan Hoàng Thượng, vừa rồi quý quốc và Đông Lăng quốc biểu diễn thật sự quá xuất sắc! Thật sự chấn động lòng người! Quý quốc quả nhiên là nhân tài đông đúc. Trong lĩnh vực lễ nhạc thật sự là không ai sánh bằng! Hôm nay công chúa Tây Hoa Quốc của chúng tôi cũng muốn khiêu chiến nhạc sư của Nạp Lan quốc một chút."
"Vì gia tăng một chút cảm giác kích thích, nếu Tây Hoa Quốc chúng tôi thua, mỗi năm chúng tôi sẽ tiến cống thêm một trăm con Lương Câu cho quý quốc! Nếu chúng tôi thắng, về sau Tây Hoa Quốc chúng tôi không cần tiếp tục tiến cống Lương Câu, có được không?”
Hoàng Thượng thầm lạnh lùng hừ một tiếng ở trong lòng, đúng là không sợ chết: "Sứ giả Tây Hoa Quốc, nếu muốn kích thích thì tiên đặt cược lớn một chút đi! Nếu không chơi sẽ không vuil Nếu Nạp Lan quốc chúng ta thắng thì Tây Hoa các ngươi phải tiến cống thêm 500 con Lương Câu! Cũng tặng tòa thành Thân Nạp của Tây Hoa Quốc cho chúng ta, thế nào? Như vậy mới đủ kích thích!"
Thời niên thiếu ông đã từng đến biên cảnh Tây Bắc, ông nhìn mảnh thảo nguyên kia, còn có từng bầy trâu, ngựa, dê kia, không cần nói là hâm mộ đến mức nào.
Đáng tiếc Nạp Lan quốc không có thảo nguyên lớn như vậy, nếu thu thành Thân Nạp vào trong túi, vậy thì sẽ có thêm một ngàn dặm thảo nguyên.
Mỗi năm bọn họ cũng có thể nuôi dưỡng rất nhiều dê, bò và ngựa?!
Còn cần trông chờ Tây Hoa quốc tiến cống, nghĩ đủ mọi biện pháp đi mua sao?
Vùng biên cảnh của các quốc gia vẫn luôn rối loạn không ngừng, các cuộc chiến nhỏ xảy ra thường xuyên, nếu không có Thập Thất đi tới thì mười trận Nạp Lan quốc thua đến bảy trận.
Làm ông tức giận đến mức suýt chút nữa phát tác bệnh timl Các đại thần và các tướng sĩ của Nạp Lan quốc đã xa hoa dâm dat quá lâu!
Nếu bọn họ không tự mình mạnh mẽ lên thì chưa đến 50 năm nữa, chắc chắn sẽ mất nước!
Ông muốn trong lúc con sống xoay chuyển cục diện này!
Nếu không sẽ chết mà không nhắm mắt!
Sứ giả Tây Hoa Quốc nghe được lời này thì có chút chần chờ.
Thua trận mất một mảnh thảo nguyên, việc lớn như vậy không phải một sứ giả như ông ta có thể quyết định!
Nếu ông ta đồng ý, sau đó thua, ông ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Tây Hoa Quốc!
Sứ thần được phái ra lần này của Tây Hoa Quốc nhìn về phía công chúa ở bên cạnh.
"Công chúa, làm sao bây giờ? Thi đấu không?" Ông ta nói bằng ngôn ngữ Tây Hoa.
Hoa Thiến, công chúa Tây Hoa Quốc giả vờ lơ đãng nhìn ve phương hướng nào đó.
Ở phương hướng đó, có một người cử động tai trái.
Tai trái động, có thể hành động.
Hoa Thiến chuyền ánh mắt qua nhìn Tuệ An huyện chúa, nàng ta bô bô nói một đống ngôn ngữ mà người khác nghe không hiểu.