Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 483 - Chương 486: Nhận Ba Phần Bong Lộc

Chương 486: Nhận Ba Phần Bong Lộc Chương 486: Nhận Ba Phần Bong LộcChương 486: Nhận Ba Phần Bong Lộc

"Hoàng Thượng!" Trên Đại điện, Quách đại tướng quân, thừa tướng đại nhân cùng quan viên đồng thời lên tiếng!

Hoàng Thượng giơ tay lên: "Vài vị ái khanh không cần nhiều lời, nếu mà các ngươi ai không phục! Vậy năm tiếp theo các ngươi trồng ra cho tram lúa nước hơn một ngàn cân một mẫu đi, vào Vạn Thọ Tiết lại thắng cho trâm một thành trì trở vê! Tram cũng phong ngươi thành vương khác họ, ban một cái huyện cho ái khanh làm đất phong!"

Bản thân không có bản lĩnh, còn đỏ mắt đến công lao của người khác sao?

Loại người gì vậy!

Trong lòng Hoàng Thượng hừ lạnh!

Mấy người lập tức câm miệng.

Sản lượng lúa nước ngàn cân một mẫu? Hơn nữa lại còn là lúa nước vụ đông?

Đừng nói đùa chứ, mùa đông có thể trồng ra được lúa nước gì!

Thắng một tòa thành trì, cái này càng không thể, coi những quốc gia khác là kẻ ngốc sao?

Hoàng Thượng rất hài lòng khi thấy bọn họ câm miệng!

Ông nói tiếp: "Tranh đấu giành thiên hạ rất dễ dàng, giữ gìn bảo vệ giang sơn mới khó! Nếu mà con cháu sau này của chúng ái khanh, có ai có thể tạo ra được công lao ban ơn cho dân chúng ở thời điểm thái bình thịnh thế như vậy, thì trãẫm cũng phong hầu lập tướng cho hắn! Các khanh gia ai còn có ý kiến gì nữa không?"

Hộ Bộ thượng thư quỳ xuống đầu tiên: "Hoàng Thượng anh minh, vi thân không có ý kiến!"

Con mẹ nó, ông ấy quản lý Hộ Bộ, mới biết được có bao nhiêu khó khăn!

Mấy năm nay biết quốc khố trống rỗng, lương thực dự trữ không đủ, ông ấy lo lắng tới bạc cả đầu!

Nếu mà mở rộng được tiểu mạch có sản lượng ngàn cân một mẫu, vậy chính là đã giải quyết cho ông ấy mối lo cấp bách này rồi!

Ông ấy không có một chút ý kiến nào cải

Những quan viên khác thấy vậy cũng nhanh chóng quỳ xuống: "Hoàng Thượng anh minh, thần đều không có ý kiến!"

Hoàng thượng hài lòng gật đầu sau đó mỉm cười nhìn Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa còn không tạ ơn?"

Ôn Noãn cùng Vương thị vội quỳ xuống dập đầu tạ ơn: "Tạ chủ long ân! Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuết"

Ôn Noãn tạ ơn xong nói tiếp: "Hoàng thượng, người sẽ không cắt xén phần bổng lộc của Hương quân và huyện chúa lúc trước của thần chứ? Hiện tại có phải thân nhận cùng lúc bổng lộc của Hương Quân, huyện chúa, và quận chúa hay không?”

Tất cả mọi người: "..."

Không biết xấu hổ, đúng là không biết xấu hổi"

Hoàng thượng: ”..."

Ông nhịn không được nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên, lần trước thằng nhãi này cũng nói với ông như vậy!

Hai người này đúng là cá mè một lứa!

Chút ích lợi nhỏ cũng không thai

Hoàng thượng khoát tay áo: "Nhận đi! Nhận ba phần!" Mọi nguoi:

Còn có thể vậy sao?

Hoàng thượng đối với Tuệ An huyện chúa, không đúng, hiện tại đã là Tuệ An quận chúa!

Văn võ bá quan cả triều đột nhiên không hẹn mà cùng tâm linh tương thông nghĩ đến một vấn đề: Vì sao bọn họ cũng thăng quan mà không thể nhận bổng lộc trước đó?

Ai mà không từ quan nhỏ dần đi đến lớn?!

Tính ra như vậy, Hoàng thượng thiếu bọn họ không ít bạc?

Mọi người lặng lẽ tính toán ở trong lòng!

Hoàng thượng nhìn tiểu nhi tử của mình, ông như nhớ đến chuyện gì mà nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên hỏi: "Tuệ An quận chúa năm nay chỉ mới mười hai đúng không?"

Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ngay ngắn: "Huynh muốn làm gì?"

Hoàng thượng: ”...'

"Không, trâm không muốn làm gì cal"

Ánh mắt của Thập Thất đệ sao dọa người như vậy?

"Có muốn cũng không được!" Nạp Lan Cẩn Niên nói xong lại kề sát: "Hoàng huynh tiếp tục đi! Luận công ban thưởng xong rồi thì tới việc luận sai để phạt!"

Hắn lại ném một cuốn sổ lên trên bàn rồng.

Hoàng thượng: ....'

Chẳng lẽ ông đã quá cưng chiều đệ đệ sớm mất cha này đến mức vô pháp vô thiên rồi sao?!

Hoàng thượng có chút hối hận.

Nhưng mà dù sao đây cũng là đứa nhỏ một tay ông nuôi lớn, dù có quỳ cũng phải tiếp tục chiều tới cuối cùng!

Hoàng thượng mở cuốn sổ ra liếc mắt nhìn một cái, ánh mắt lạnh lùng.

Ông ngồi trên điện, đêm nay cả có cả mấy trăm người ngồi cả đại điện.

Vả lại ông chỉ lo đối phó với sứ giả của ba quốc, cũng chưa từng để ý sự mờ ám xung quanh.

Điều này quả thật buôn cười!

Ông đóng cuốn sổ thật mạnh.

Người ở bên cạnh của Hoàng thượng hoảng sợ.

"Bàn về chuyện thưởng xong rồi!"

Mọi người: ”...'

Thưởng xong rồi?
Bình Luận (0)
Comment