Chương 506: Chỉ Dạy Võ Nghệ
Chương 506: Chỉ Dạy Võ NghệChương 506: Chỉ Dạy Võ Nghệ
Quy tắc thi đấu rất đơn giản, vòng thứ nhất sẽ loại đi 25 người đầu tiên.
Lấy ra người ngày thường đạt thành tích cao nhất kia trực tiếp thông qua, còn lại 24 người tiếp tục một chọi một đánh nhau, lại loại đi mười hai người.
Sau đó cộng thêm người đạt thành thích cao nhất kia là còn lại mười ba người bắt đầu khiêu chiến với nhau, tám gã hàng đầu có thể trực tiếp thăng cấp.
Ôn Noãn vừa nghiêm túc xem vừa chậm rãi gặm màn thầu.
Hiện tại là 50 người đánh nhau.
Quả nhiên thực lực của Lôi Đình và Vạn Quân là yếu nhất.
Rất nhanh hai người bọn họ đã thất bại và bị loại.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn: "Hai người kia lả thực lực yếu nhất ở nơi này."
Ôn Noãn: "Tôi biết, không sao, là chưa phát huy được tiềm lực mà thôi, một năm sau lại cho bọn họ tới dự thi một chút? Tôi bảo đảm họ sẽ là người mạnh nhất!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhướng mày: "Được."
Ôn Noãn vẫy tay gọi Lôi Đình và Vạn Quân.
Hai người đỏ bừng mặt đi đến bên người Ôn Noãn.
Cho rằng Ôn Noãn là chê bọn họ, muốn lui hàng!
Lôi Đình và Vạn Quân lo sợ bất an đi tới trước mặt Ôn Noãn.
Ôn Noãn nói với hai người bọn họ: "Phần nền của các ngươi rất tốt, nhưng còn chưa khai phá được tiềm lực, về sau cố gắng nỗ lực, thực lực sẽ tăng gấp bội. Thi đấu với đối thủ, quan trọng nhất chính là công kích nhược điểm của đối phương, vừa rồi các ngươi..."
Ôn Noãn là muốn thừa dịp vừa mới thi đấu xong chỉ dạy cho bọn họ một chút, rốt cuộc chỉ có tăng thực lực của hai người bọn họ, dạy dỗ bọn họ thì sau này mang về bọn họ mới có thể dạy dỗ tốt cho người của nàng.
Trên đài ngoại trừ Nạp Lan Cẩn Niên ra thì còn có Cổ Thần, Tiêu Điện và một số đội trưởng ám vệ có cấp bậc tương đối cao trong doanh trai ám vệ.
Những đội trưởng này nghe vậy thì đều cạn lời.
Này dầu cao Vạn Kim nói thì ai chẳng nói được, nhưng mà một bé gái không biết võ công như nàng hoàn toàn có thể câm miệng không nói lời nào, chỉ ở bên cạnh nghiêm túc xem, như vậy mọi người còn xem trọng nàng một chút!
Không hiểu giả vờ hiểu, đây không phải là muốn tìm cảm giác tồn tại ở trước mặt chủ tử sao?
Mấy tên đội trưởng ám vệ kia tỏ vẻ không có cách nào nghe nổi nữa, bọn họ đều sôi nổi tìm cớ đi xuống.
Người ở nơi này nói chuyện đều dựa vào thực lực, thật sự khinh thường những người chỉ biết khua môi múa mép kia.
Đây là lần đầu tiên Ôn Noãn gặp được tình huống như vậy, nàng sửng sốt một chút.
Nàng đã quên nơi này không phải căn cứ huấn luyện lúc trước.
Thấy vậy nàng cũng không nói gì nữa, chỉ nói với Lôi Đình và Vạn Quân: "Chờ sau này các ngươi theo ta trở về lại nói, các ngươi đi xuống đi!"
"Vâng." Hai người cung kính lui xuống.
Sau khi hai người bọn họ đi xuống, Trương Triển Đồ vừa thi đấu với Lôi Đình lúc vừa rồi hỏi: "Lôi Đình, vừa rồi Tuệ An quận chúa nói gì với các ngươi vậy?”
Có phải cảm thấy thực lực của hai người các ngươi quá kém nên muốn lui hàng không?
Những người khác đều tò mò vây quanh lại đây.
Bốn năm sau trực tiếp thăng cấp thành ám vệ đặc cấp, nói không ghen ty là giải
Lôi Đình lắc đầu: 'Không phải, hình như Tuệ An quận chúa muốn chỉ dạy võ công cho chúng tôi. Chỉ nói hai câu rồi không nói nữa."
Những người vây xem: '...'
Chỉ dạy võ nghệ?
Mọi người đều cảm thấy ớn lạnh!
Đương nhiên chỉ nói hai câu rồi im lặng rồi!
Nàng là một bé gái chưa đủ lông đủ cánh thì biết cái gì chứ!?
Nói nhiều cũng là nói bừa không thể nói tiếp được nữa!
Mọi người đồng tình nhìn Lôi Đình và Vạn Quân một cái.
Về sau đi theo một chủ tử như vậy, tùy ý ở bên người chỉ dạy mình, không hiểu giả vờ hiểu!
Rất phiền!
Rõ ràng mình giỏi hơn nàng nhưng phải chịu đựng tính tính nghe theo lời của nàng, điều này khó chịu đến mức nào?!
Mọi người nghĩ đến khả năng như vậy, đều vô cùng may mắn vì vừa rồi mình không đứng ra.
Cho dù bốn năm sau có thể thăng cấp thành ám vệ đặc cấp cũng là giải
Hầu hạ bên người một nữ tử mềm yếu, một đại tiểu thư như vậy vất vả và khó chịu đến mức nào!