Chương 517: Thánh Chỉ Tới 1
Chương 517: Thánh Chỉ Tới 1Chương 517: Thánh Chỉ Tới 1
Ngày hôm sau, sáng sớm cả nhà đã đến ngoại tổ gia một chuyến, bọn họ cũng mang rất nhiều quà từ kinh thành về.
Thuận tiện cũng đón Ôn Gia Mĩ ở chỗ Từ lão về nhà.
Trong vòng mười ngày, mọi người dưới sự chỉ dẫn của Từ lão đã thiêu ra vài món đồ sứ có hình dáng tinh mỹ đẹp đẽ.
Trong đó có Ôn Gia Mĩ, Ngô Tịnh Mỹ và Ngô Cảnh Chí là tiến bộ lớn nhất.
Ôn Noãn nhìn qua những thành phẩm mới xuất xưởng đã vui vẻ nói:
"Những món đồ sứ này còn tốt hơn so với mong đợi của tal Bởi vì đồ sứ của chúng ta là công nghệ mới, cho nên chỉ cần không quá khó nhìn thì đều có thể bán ra được giá tốt."
"Hình vẽ trên mặt sứ không cần thiết phải phức tạp. Chỉ là hình vẽ đơn giản hoặc hình dáng đẹp de là có thể tạo ra một tác phẩm vô cùng xuất sắc! Nhị cửu, đại cửu, hai người cũng cố gắng làm nhiều hình dạng và hoa văn đơn giản là được."
Ôn Noãn đưa cho bọn họ một xấp các lại hình dáng của đồ sứ để bọn họ tham khảo.
Hai người nhận lấy nghiêm túc xem.
Ôn Noãn: "Bởi vì chỉ còn một tháng nữa là đã diễn ra đại hội thưởng thức và giám định đồ sứ, mọi người cố lên! Cố gắng làm nhiều một chút! Đại hội thưởng thức và giám định đồ sứ thì thương nhân ở cả nước cùng với thương nhân của bốn nước khác đều sẽ tới tham gia! Vừa lúc năm nay được tổ chức ở Nạp Lan quốc, chúng ta cố gắng làm nhiều một chút, đến lúc đó cũng sẽ kiến được nhiều bạc!"
Bởi vì là công nghệ mới ở thế giới này, nên chắc chắn sẽ giống như được bán đấu giá, có nhiều người tranh nhau mua.
Hàng chất lượng cao, loại tinh phẩm dùng để cất chứa, chỉ cần vài món đế trấn bãi là được rồi, còn những loại khác có thể cố gắng làm nhiều một chút, tới lúc đó sẽ đi theo con đường số lượng!
Đến kinh thành lần này, Ôn Noãn cũng đã báo danh hội nhà buôn gốm sứ, hơn nữa còn lấy được vé vào cửa, xin một sân bãi, chờ đồ sứ được làm ra sẽ đưa qua đó.
"Được!" Mọi người đều hào hứng hưởng ứng.
Cơ hội kiếm nhiều bạc không thường xuyên đến, nên phải nắm chắc.
Ông Ngô và Trương thị nhìn dáng vẻ cố gắng của con cháu, nét mặt cũng vui mừng.
Hiện tại hai ông bà cụ không cần trông cháu, chỉ ở nhà nấu cơm cho tụi nhỏ, quét dọn nhà, để tụi nhỏ đi kiếm bạc không cần lo lắng chuyện trong nhà là được.
Bình thường rãnh rỗi thì sẽ trông rau, làm ruộng, tháng ngày cực kỳ thoải mái!
Bọn họ còn dự tính xây nhà cho cháu trai cưới vợ.
Sau khi ăn trưa ở nhà ông ngoại, cả nhà bọn họ lại đi thị trấn một chuyến, để xem việc buôn bán của cửa hàng, thấy mọi chuyện đều bình thường thì mới quay về thôn.
Người trong thôn thấy bọn họ trở về, đều nhiệt tình đến cửa chào hỏi.
Có người còn tò mò hỏi bọn họ có được gặp Hoàng thượng không, dáng vẻ của Hoàng thượng như thế nào.
Việc đối phó với thôn dân đều giao cho Vương thị và Ngô thị.
Ôn Noãn không quen thôn dân nên cũng không quan tâm. Bởi vì thân thể nguyên chủ yếu ớt nhiều bệnh, nên ngày thường cũng không ra khỏi cửa vào thôn đi dạo chơi, mà người trong thôn cũng sợ nàng sẽ đem bệnh của mình lây cho con bọn họ, nên nguyên chủ ở thế giới này không có người bạn nào.
Vì vậy Ôn Noãn cũng không phải đối phó với những đứa nhỏ trong thôn, nàng cũng cảm thấy vui vẻ vì được nhàn rỗi.
Ở nhà cũ.
Mấy ngày nay Chu thị đã ngủ không được, vì chờ thánh chỉ ban thưởng cho Ôn Uyển khi tham gia Thiên Thu yến truyền đến, để bà ta được hãnh diện.
Bà ta thấy cả nhà Ôn Noãn "Áo gấm về làng" mà cả nhà đại phòng không chút tin tức nào, người cũng không thấy trở về, khiến bà ta không thể không sốt ruột!
Bà ta vội chạy lên trấn để nói với ông Ôn đang ngồi ở trong tửu lâu: "Cả nhà lão tứ từ kinh thành trở về rồi! Vì sao không có chút tin tức nào từ Uyển nhi vậy? Ông đi tìm lão tứ hỏi xem sao, xem bọn họ ở kinh thành có gặp Uyển nhi và đám lão đại không!"
"Lão tứ đã về? Để tôi trở về hỏi một chút!" Ông Ôn cũng lo lắng cho nhà lão Đại, không hiểu vì sao đã nhiều ngày như vậy mà không có tin tức nào.
Hai người vội vàng trở về trong thôn, không ngờ thánh chỉ mà bọn họ đã chờ thật lâu cuối cùng cũng tới!