Chương 564: Phung Sát
Chương 564: Phung SátChương 564: Phung Sát
Cuối cùng Ôn Uyển bị Hoàng Thượng sai người đưa ra cung, ở lại trong phủ đại hoàng tử, nói hết thảy chờ đứa bé được sinh ra rồi nói sau.
Hoàng Hậu và đại hoàng phi cũng vô cùng tức giận.
Không phải Ôn Uyển quyến rũ đại hoàng tôn, là đại hoàng tôn uống say chiếm đoạt nàng ta, bọn họ đều không tim
Bị chiếm đoạt, hủy hoại trong sạch, vậy tại sao lúc đó nàng ta không dứt khoát nhảy sông chết là xong hết mọi chuyện! Sao còn giữ mạng lại hại bọn họ mất sạch mặt mũi!
Nhưng mà đứa bé kia là đứa bé đầu tiên của đại hoàng tôn!
Tằng tôn đầu tiên của Hoàng Thượng!
Hoàng Hậu và đại hoàng tử phi cũng không nỡ bỏ đi.
Nghĩ về sau gởi nuôi dưới danh nghĩa của Quách Minh Diễm là được.
Lần trước nhị hoàng tôn đã thành thân, ai biết hắn ta có thể sinh ra tằng tôn đầu tiên của Hoàng Thượng hay không?
Ngày thành hôn của của đại hoàng tôn lại được Khâm Thiên Giám chọn vào cuối năm.
Hai người chỉ còn cách chờ đứa bé kia sinh ra, bỏ mẹ lấy con.
Sau khi Ôn Uyển được đưa về phủ Đại hoàng tử, Đại hoàng tử phi sắp xếp cho nàng ta vào sân đại hoàng tôn, sau đó dặn dò hạ nhân hầu hạ cẩn thận, mỗi ngày hầu hạ tổ yến, vây cá và các loại sơn trân hải vị.
Nữ nhi của đại hoàng tử phi, Thịnh Nhã quận chúa không rõ nguyên nhân: "Mẫu phi, vì sao người phải đối xử tốt với nàng ta như vậy?"
Đại hoàng tử phi cười khẩy: 'Bổn hoàng phi không chỉ có phải đối xử tốt với nàng ta, còn phải đối xử tốt với người nhà của nàng ta!"
Dám tính kế nhi tử của bà ta, làm bà ta mất hết mặt mũi, làm tằng hoàng trưởng tôn của bà ta có một người mẹ đẻ là tiện dân!
Bỏ mẹ lấy con thì sao có thể đủ?
Không tru chín tộc thì khó giải mối hận trong lòng bà tal
Đồ đê tiện kia và một nhà Tuệ An quận chúa, bà ta sẽ không buông tha cho một ail
Thịnh Nhã quận chúa vừa nghe vậy đã lập tức hiểu ra.
Phủng sát!
Mượn đao giết người!
Những người tham mộ hư vinh đó, cho chút ngon ngọt sẽ nhào lên tìm đường chết!
Những việc này, hiện tại Ôn Noãn cũng không biết.
Nàng đã đổi trở về nam trang, đến sân triển lãm đồ sứ nhìn hết nhà này đến nhà khác.
Không buông tha một kiện đồ sứ nào.
Ngày đó mặc dù đồ sứ màu có độc mà nàng nhìn thấy ở chỗ Thái Hậu và Cẩn Vương phủ đều là do Thái gia tiến cống. Nhưng mà Nạp Lan Cẩn Niên đã đưa đồ sứ của Thái gia trong phủ cho On Noãn xem qua.
Nàng cảm thấy không phải là người của Thái gia làm, ít nhất là không phải họa sư kia.
Hôm nay nàng muốn tìm ra họa sư kia.
Một đường đi tới, mỗi nhà đều nghiêm túc nhìn xem mấy trăm kiện đồ sứ, Ôn Noãn cũng không cảm thấy mệt.
Tất cả xưởng gốm sứ của Nạp Lan quốc nàng đều đã xem qua.
Không có bất kỳ phát hiện nào! Ôn Noãn lại đi xem đồ sứ của quốc gia khác.
Một bên khác, lò sứ Tuệ An nổi tiếng!
Ôn Noãn ồn ào khắp nơi như vậy, rất nhiều người đều chạy tới xem trò hay ở lò sứ Tuệ An, sau đó thật sự bị đồ sứ trưng bày bên trong hấp dẫn.
Sau khi có kết quả thi đấu, hai thị vệ của đại hoàng tôn đều bị dẫn đi.
Rất nhiều thương khách nhào lên như một tổ ong, muốn tranh cướp nhau mua.
May mắn mọi người đều biết đồ sứ là hàng dễ vỡ, vẫn là có chút đúng mực, không có va chạm đến đồ sứ.
"Khó trách Nạp Lan quốc sẽ cử người của lò sứ Tuệ An đi lên tham gia thi đấu! Cái này đẹp thật đấy!"
"Ai con mẹ nó nói sư phó của lò sứ Tuệ An là người mới! Người có thể làm ra đồ sứ tinh xảo tuyệt đẹp như vậy sẽ là người mới vào nghề sao?"
"Vừa rồi tôi sai rồi! Gốm sứ đại sư của lò sứ Tuệ An là vì làm rất tỉ mỉ nên mới làm ra tác phẩm tỉnh tế như thết Một kiện đồ sứ bằng mười kiện của nhà khác! Chẳng trách lại thắng!"