Chương 566: Rất Giống Con Của Bà Ấy
Chương 566: Rất Giống Con Của Bà ẤyChương 566: Rất Giống Con Của Bà Ấy
Buổi tối, xe ngựa của Nạp Lan Cẩn Niên đi vào phủ Thế Xương bá.
Trong đó còn có một người giống như đúc dáng vẻ nữ giả nam trang của Ôn Noãn bước xuống xe ngựa.
Ôn Noãn sắp xếp hắn ta vào ở tiền viện.
Rời đi mấy ngày, ánh mắt của Nạp Lan Cẩn Niên không nhịn được mà nhìn gương mặt của Ôn Noãn nhiều thêm mấy giây. Hắn khế nhếch khóe miệng, trong ánh mắt lập lòe tia sáng: "Có đồ ăn không? Tôi đói bụng rồi".
Ôn Noãn: "..."
Người này là heo chuyển thế đúng không?
Vì sao mỗi lần mấy ngày không gặp, câu đầu tiên hắn nói với mình luôn là câu nói này vậy?
Ôn Noãn nhanh chóng nấu một chén mì cho hắn.
Nàng ngồi ở trước mặt hắn, nhìn động tác tao nhã của hắn, cảnh đẹp ý vui ăn hết một chén mì.
Nạp Lan Cẩn Niên ăn xong mới hỏi: "Có phát hiện gì không?"
"Không có phát hiện, nhưng mà tôi phát hiện trong cửa hàng trưng bày của Nam Cương quốc có một món đồ sứ có phong cách tương tự”. Ôn Noãn đã mua đồ sứ kia trở về, nàng ra hiệu bảo Bạch Chỉ đi lấy đồ sứ kia ra.
Bạch Chỉ nhanh chóng đi lấy đồ sứ kia tới.
Bạch Chỉ là hạ nhân mới mua lúc trước.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy nhìn thoáng qua: "Có độc không?"
"Không có'. Ôn Noãn lắc đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên không nói gì nữa, hắn đứng lên: "Muộn rồi, đi ngủ sớm một chút, tôi đi đây".
Ôn Noãn: "Nếu không phải huynh lại đây trễ như vậy thì tôi đã đi ngủ từ sớm rồi."
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Tiểu gia hỏa không có lương tâm!
Hắn cũng không so đo với nàng, ai làm mình lớn hơn nàng nhiều tuổi như vậy chứ? Nhường nàng đi!
Nạp Lan Cẩn Niên vội vàng tới, lại mang theo đồ sứ vội vàng rời đi.
Ngày hôm sau.
Ôn Noãn được Thái Hậu truyền triệu vào cung.
Khang Ninh cung, Thái Hậu thấy trên tay Ôn Noãn còn đeo vòng tay lúc trước bà ấy tặng cho nàng thì tỏ vẻ rất vừa lòng.
"Noãn nha đầu, sao ngươi lại có dũng khí như vậy, cầm chiêng đồng chạy khắp đường hét lớn?" Thái Hậu xuất thân danh môn, mặc dù tính tình hoạt bát, nhưng bà ấy không làm ra được chuyện như vậy, bà ấy tuyệt đối không bỏ được sĩ diện để làm như thế.
Bát công chúa gật đầu: "Dũng khí quá đáng khen, thấy việc nghĩa hăng hái làm, căm ghét cái ác như kẻ thù, đê tiện vô sỉ, không biết xấu hổ, rất hợp ý tat"
Ôn Noãn: "..."
Bát công chúa: "Noãn Noãn, tôi nói là nghĩa tốt, là khen cô đó! Thật tình đó!"
Thái Hậu che mặt!
Nàng không phải học thành ngữ từ chỗ bà ấy đâu! On Noãn: "... Ta cần cảm ơn sao?"
"Không cần khách khí! Cô đừng làm vậy với tôi là được rồi!"
Ôn Noãn: "... Tôi đều là đối với người không bình thường thì sử dụng phương thức không bình thường!"
Bát công chúa: 'Vậy tôi yên tâm rồi! Trong toàn bộ hoàng cung này, người bình thường nhất chính là tôi!"
Thái Hau:
Cho nên bà ấy không bình thường?!
Bát công chúa: "Noãn Noãn, cô còn chưa nói cho tôi biết vì sao cô lại làm được chuyện không biết xấu hổ như vậy?”
Ôn Noãn: "..."
Còn có thể làm bạn tốt nữa không vậy?
Thôi! Nói trọng điểm dil
"Lúc đó tôi vừa nhận được tin tức thì rất sốt ruột. Muốn tiến cung diện thánh nói cho Hoàng Thượng nhưng lại không có cửa! Cũng không biết có thể tìm quan viên nào dám thay tôi làm chủ. Tình huống nguy cấp, tôi không làm cho dư luận xôn xao thì ai dám làm chủ cho lò sứ Tuệ An chứ, đúng không?"
"Hơn nữa nếu lại chậm thêm một lúc, lỡ như trận thi đấu này thua, hại Nạp Lan quốc tổn thất nghiêm trọng, hại thương gia của Nạp Lan quốc tổn thất nghiêm trọng, vậy thì phải làm sao bây giờ?! Vì bảo vệ Nạp Lan quốc cùng tài sản của bá tánh trong thiên hạ, mặt mũi có quan trọng gì? Mất mặt thì mất mặt! Hy sinh cái tôi, thành toàn tập thể, tôi chỉ có thể không biết xấu hổi"
Khóe miệng của Thái Hậu giật giật, còn hy sinh cái tôi, thành toàn tập thể?
Người mất mặt là nàng sao?
Hoàng Thượng tức giận đến mấy ngày nay đều ăn không ngon kia kial
Từ xưa đến nay, người dám làm dư luận xôn xao, làm cho cả hoàng tộc mất mặt, lại không thể làm gì nàng, nha đầu này chính là người đầu tiên!
Thái Hậu đưa ra kết luận: Ngàn vạn lần đừng đắc tội nàng!
Nhưng mà tính tình không biết xấu hổ lại tính toán chỉ li, trọng tình trọng nghĩa này, bà ấy thích!
Rất giống đứa con của bà ấy!