Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 579 - Chương 582: Được, Vậy Cô Tới Làm Mẫu Di

Chương 582: Được, Vậy Cô Tới Làm Mẫu Di Chương 582: Được, Vậy Cô Tới Làm Mẫu DiChương 582: Được, Vậy Cô Tới Làm Mẫu Di

Giả Tĩnh Như mỉm cười, nụ cười kia giống như không nhiễm bụi trân: "Chuyện này cũng không có gì, chỉ đơn giản thôi, người của Thần Y Cốc ai cũng biết."

Có vị phu nhân nghe xong không nhịn được, nói: "Giả cô nương, thủ pháp này của cô có thể dạy cho bọn ta không?”

Nhà ai cũng có đứa nhỏ, ăn đồ ăn không cẩn thận bị nghẹn cũng là chuyện hay xảy ra.

Vừa rồi nhìn thấy động tác của Giả Tĩnh Như rất đơn giản, cho nên ai cũng muốn học.

Sắc mặt Giả Tĩnh Như khó xử, nhưng nàng ta vẫn nói: "Đây là thủ pháp độc nhất, vốn không thể truyền cho người ngoài, nhưng mà người học y phải có tấm lòng nhân hậu, nên tôi sẽ chỉ dạy cho các phu nhân!"

"Thật tốt quá! Giả cô nương đúng là người thiện tâm!"

"Y thuật cao minh, lòng dạ lại tốt, sau này ai cưới được Giả cô nương đúng là có phúc ba đời!"

"Đúng rồi đói..."

Các vị phu nhân đều khen ngợi tấm tắc.

Đặng Lạc Sam nghe Quách Minh Diễm nói Ôn Noãn đã chữa lành tay cho Cẩn vương, vả lại còn là loại phương pháp trị liệu cởi quần áo.

Nàng ta mỉm cười với Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, chẳng phải cô cũng biết y thuật sao? Vừa rồi có phải cô cũng muốn dùng châm để lấy trái nhãn ra giúp Thập Ngũ hoàng tử đúng không? Cô cũng dạy mọi người cách dùng châm lấy trái nhãn ra đi!"

Mọi người nghe xong đều nhìn qua.

Tuệ An quận chúa còn biết y thuật?

Dùng kim châm?

Chẳng phải yết hầu sẽ bị đâm hỏng sao?

Ôn Noãn nở nụ cười, một nụ cười xuyên thấu người: 'Được! Vậy liền để cô làm mẫu cho mọi người nhé!"

"Cô muốn làm gì?" Từ lòng bàn chân của Đặng Lạc Sam bốc lên một luồng gió lạnh.

Ôn Noãn nhặt lên trái nhãn mà Thập Ngũ hoàng tử vừa mới phun ra, khuôn mặt còn thật sự nói: "Cô không làm mẫu cho tôi sao? Tôi đã đồng ý với lời mời của cô rồi mài"

Tất cả đều rơi vào yên tĩnh vô cùng quỷ di.

Lý Quý phi:

Lại nữa rồi!

Ôn Noãn cầm thịt của trái nhãn từng bước đi đến gần Đặng Lạc Sam.

Đặng Lạc Sam sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, cứ luôn lùi về phía sau: "Không cần!"

"Cô không cần? Vậy cô muốn ai đến làm mẫu? Ở đây có vị nào nguyện ý thay Đặng cô nương làm mẫu một chút không?" Ôn Noãn nhìn quanh một vòng.

Mọi nguoi:

Lại là một mảng lặng im.

Đặng Lạc Sam hối hận muốn chết! Nàng ta từ trước đến nay cứ luôn lanh mồm lẹ miệng, luôn không quản được miệng của mình! "Tuệ An quận chúa, ta vừa rồi cũng chỉ nói đùa! Chỉ nói đùa thôi! Thật xin lỗi! Thật xin lỗi!"

Lý Quý phi cũng vội nói: "Tuệ An quận chúa à. Đặng cô nương chỉ là nói đùa! Cô đừng tưởng thật!"

"Hóa ra là nói giỡn à! Vậy thì xem như kết thúc!"

Ôn Noãn thản nhiên ném trái nhãn trong tay mình đi.

Đặng Lạc Sam vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, chợt có cảm giác như có cái gì bay vào miệng mình, trượt vào yết hầu.

Nàng ta thuận thế nuốt xuống, sau đó cảm giác miệng có chút ngọt!

"Đồ vật có thể ăn bậy, nhưng mà không thể nói bậy, biết chưa? Nếu không sẽ chết đấy".

Ôn Noãn nói xong đã đi đến chậu vàng bên cạnh rửa tay.

Nơi này có chuẩn bị mấy chậu vàng rửa tay, bên trong là chậu nước nóng bỏ đầy hoa tươi rất thơm, dùng để mọi người rửa tay trước khi ăn.

Mọi nguoi:

Đặng Lạc Sam sờ yết hầu, nhìn động tác rửa tay của Ôn Noãn, trong lòng dâng lên một cảm xúc bất ổn: "Tuệ An quận chúa, trái nhãn trong tay cô đâu?”

Ôn Noãn nghiêm túc: "Cô vừa ăn rồi đó!"

Đất trời lại rơi vào mảnh yên lặng!

Bụng của Đặng Lạc Sam phút chốc cuộn trào!

Nàng ta chạy đến một bên há miệng muốn nôn ra nhưng lại nôn không được.

Kinh tởm chết nàng tal

Nàng ta không ngừng nôn khan!

Mọi người: ”...'

Khung cảnh yên tĩnh đến quỷ dị lại xuất hiện.

Lúc này Bát công chúa mang theo Ôn Hinh từ bên hồ xa xa đi tới: "On Noãn, Thập Thất thúc cho người lại đây để hỏi cô có ra cung không? Thúc ấy đang ở bên ngoài ngự hoa viên chờ cô."

"Có chứ." Sau khi Ôn Noãn rửa tay thì lấy khăn tay ra lau khô sạch sẽ.

Ôn Noãn nói với Lý Quý phi: "Quý phi nương nương, Cẩn vương đang đợi ta, ta xin cáo lui trước."

Lý Quý phi đờ đẫn gật đầu: "Được, Tuệ An quận chúa đi thong thả."

Đi thôi! Đi thôi! Mau đi dil

Bà ta thật sự không hiểu nên tiếp đón nàng thế nào cal
Bình Luận (0)
Comment