Chuong 604: Huyen Lenh Huyen Nam Ninh 1
Chuong 604: Huyen Lenh Huyen Nam Ninh 1Chuong 604: Huyen Lenh Huyen Nam Ninh 1
"Haiz đúng là xui xeo tám kiếp, huyện Nam Ninh đã là đất phong của một quận chúa!"
"Hy vọng quận chúa này cũng mau chóng đi đi! Nếu không cuộc sống của người dân sẽ càng thêm khổi"
Dân chúng trên đường thấp giọng bàn tán, khách ở tửu lâu cũng thấp giọng nói về chuyện sau khi huyện Nam Ninh trở thành đất phong của quận chúa đã "hao tài tốn của" ra sao.
Lý Chí Hạo nghe mọi người bàn tán, không biết nghĩ đến cái gì mà mỉm cười: Hắn ta còn tưởng Huyện lệnh mang theo cả quan viên nha môn còn có dân chúng trong huyện đến nghênh đón quận chúa kia, là cho quận chúa đó thể diện nữal
Hiện tại xem ra chính là kéo thù hận đến cho quận chúa kia mới đúng.
Ha ha...
Lý Chí Hạo cười lạnh: "Sư muội, ngày mai ta muốn chữa bệnh miễn phí một ngày ở huyện Nam Ninh, muội có muốn đi cùng ta không?"
Có đệ tử từ Thần Y Cốc chữa bệnh miễn phí nơi này.
Một người là hành y cứu đời, nhân từ rộng lượng, một kẻ là hao tài tốn của, điều động binh lực.
Với sự so sánh như vậy, dân chúng sẽ càng thêm chán ghét đám người Phong Niệm Trần kia, nói không chừng đến lúc đó sẽ có vài điêu dân ném trứng thối lên bọn hol
Tốt nhất là bị dân chúng cả huyện đuổi ra khỏi huyện Nam Ninh.
Như đã nói, pháp luật không trừng phạt đám đông!
Một vị quan tất nhiên phải quan tâm đến danh tiếng, mà một quận chúa hiển nhiên cũng sẽ cần.
Nghe nói Hoàng thượng của Nạp Lan quốc là một minh quân, rất để tâm đến ý kiến của người dân, cũng lắng nghe dân nói.
Hơn nữa còn rất ghét tham quan ô lại, hao tài tốn của, nói không chừng cũng sẽ xóa bỏ chức vị quận chúa của nàng ta.
Một đầu khác.
Tô Minh Tân là huyện lệnh của huyện Nam Ninh, không cần Nạp Lan Cẩn Niên mời đã mang theo người đến phủ quận chúa.
Đi cùng còn có ông chủ tửu lâu và một ít phú thương.
Mọi người ở tửu lâu còn mang theo cái giỏ, bên trong giỏ chính là thức ăn hảo hạng trong tửu lâu.
Khi Lôi Đình ra ngoài đã thấy đám người này.
Lôi Đình nhìn Tô Minh Tân dẫn theo nhiều người đến đây như vậy, mặt không biến sắc liếc nhìn Tô Minh Tân một cái, tạo ra trận thế lớn như này, đúng là muốn chết mài
Cũng không sợ cái mũ cánh chuồn trên đầu không giữ được sao?
"Đại nhân, Thập Thất gia cho mời!"
Tô Minh Tân có chút kinh ngạc, Thập Thất gia là ai?
Không phải là quận chúa đến đây sao?
Hai ngày trước đã có người cầm lệnh bài của quận chúa cho ông ấy xem để lấy chìa khóa của phủ quận chúa, sau đó vào trong phủ quét dọn một lần, ông ấy đã biết quận chúa này muốn đến huyện Nam Ninhl
Ông ấy cố ý để mọi người chú ý động tĩnh ở phủ quận chúa một chút, biết được sáng sớm hôm nay người ở phủ quận chúa đã mua rất nhiều thức ăn tươi.
Ông ấy xác định có lẽ hôm nay quận chúa sẽ đến, cho nên ông ấy mới cố ý đến đón chào!
Tô Minh Tân vừa đoán thân phận của Thập Thất gia trong lòng, vừa đi vào.
Trong đại sảnh giàu có và sáng sủa.
Nam tử mặc cẩm y màu bạc, ngồi trên ghế chủ vị với dáng vẻ mệt mỏi, hắn nâng tách trà có viên vàng và hoa văn phú quý cát tường, được đặt ở trên bàn trà, nhẹ nhàng khảy chồi non trong tách trà. Mỗi cái giơ tay nhấc chân đều lạnh lùng, cao quý, cùng với khí thế ba nghề thiên hạ của người có địa vị cao.
Ôn Noãn cùng Bát công chúa ngồi ở hai bên.
Một trong hai nữ tử một người búi tóc kiểu sơ bảo, một người thì búi tóc hai bên.
Đều có dung nhan khuynh thành, vô cùng xinh đẹp.
Người lớn tuổi hơn có dung nhan hoa quý thiên thành, cao quý thanh lịch.
Còn người tuổi nhỏ hơn thì như viên ngọc sáng, khí vận cao quý, đôi mắt linh động sáng ngời có thần, có chứa mũi nhọn, dường như có thể thấy rõ hết mọi thứ.
Tô Minh Tân cũng không biết rõ thân phận của hai cô nương này, cũng không biết ai là Tuệ An quận chúa.
Y phục bạc! Đứng hàng thập thất! Tuấn mỹ đến mức không gì so sánh được!
Đây chính là Cẩn vương nổi danh trong truyên thuyết.
"Thập Thất gia, Bát công chúa, Tuệ An quận chúa, huyện lệnh của huyện Nam Ninh mang theo quan viên của nha môn và một vài người dân đến đây." Lôi Đình lúc này cất lời.
Xem như đã nhắc nhở ông ấy.