Chương 665: Hắn Chính Là Nam Tử Tốt Nhất Trên Thế Gian
Chương 665: Hắn Chính Là Nam Tử Tốt Nhất Trên Thế GianChương 665: Hắn Chính Là Nam Tử Tốt Nhất Trên Thế Gian
"Được, được." Từ lão gia nhìn hai đứa cháu bên cạnh nhau, trong lòng cũng vui mừng, cũng cảm thấy tinh thần của mình càng thêm hăng hái, quả nhiên gặp chuyện vui thì tinh thân cũng dễ chịu!
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn đi ra ngoài.
Cửa vừa mở ra, Nạp Lan Cẩn Niên đã đưa phương thuốc cho Vinh ma ma: "Dựa vào phương thuốc bên trên mà nấu cho lão Quốc công uống."
"Da Vinh ma ma cung kính đáp lời.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Thái hậu: "Mẫu hậu, nhi thần tiên Tuệ An quận chúa về trước. Nàng đã chạy suốt mấy ngày đêm, vẫn chưa được nghỉ ngơi tốt."
"Được, mau về đi!" Thái Hậu quan tâm Ôn Noãn, đứa nhỏ này rất có lòng.
Ôn Noãn mỗi ngày nằm trên đùi người nào đó ngủ thẳng đến hừng đông: '..."
Quách Minh Diễm đỏ mắt, giọng điệu có chút tủi thân: "Minh Diễm gặp qua Cẩn vương!"
Nạp Lan Cẩn Niên giống như không có nghe thấy, chỉ cúi đầu nhìn Ôn Noãn: "Đi thôi!"
Cũng không hề liếc nhìn Quách Minh Diễm một cái, hoàn toàn không nhìn!"
"Ừm." Ôn Noãn gật đầu.
Cả hai đi ra ngoài.
Từ Sở Lâm nhìn hộp gỗ trong tay Ôn Noãn, đồng tử hơi co rút lại, ngón tay xiết chặt cái khăn trong tay.
Hộ Quốc công cung kính làm động tác mời với Giả Tĩnh Như: "Giả thần y, mời!"
Giả Tĩnh Như nhìn thoáng qua bóng dáng của Ôn Noãn, nàng ta hơi nghiêng đầu, mỉm cười một cái rồi đi vào.
Quách Minh Diễm nhìn thấy hai người rời đi, nhịn không được mà đuổi theo: "Can vương, về việc diễn tập quân sự ở Vạn thọ lễ tại Đông Lăng quốc, ta muốn cùng huynh..."
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không nói một câu, chỉ đỡ Ôn Noãn lên xe ngựa rồi rời đi.
Ôn Noãn liếc mắt nhìn Quách Minh Diễm một cái, có chút đăm chiêu.
Có phải giữa Thập Thất ca và Quách Minh Diễm có chuyện gì mà nàng không biết?
Xe ngựa rời đi.
Quách Minh Diễm thấy Nạp Lan Cân Niên không thèm để ý đến mình dù chỉ một cái liếc mắt.
Nàng ta cắn môi tủi thân.
Vì có thể nói chuyện với hắn, nàng ta vẫn có thể chịu nhục!
Bị đánh thì da mặt vẫn dày!
Nhưng sao hắn vẫn không nhìn thấy sự tủi nhục và nỗ lực của nàng ta?
Một ánh mắt, hay một câu đáp lại cũng không có.
Quách Minh Diễm đứng trong gió lạnh lệ rơi đây mặt, tay nắm thật chặt.
Một ngày nào đó, nàng ta sẽ để cho hắn thấy nàng ta thật tốt, trong lòng cũng chỉ có mỗi nàng tal
Lúc này Từ Sở Hành đi đến bên cạnh Quách Minh Diễm, đưa cho nàng ta một cái khăn, nhẹ giọng nói: "Quách cô nương, cô không cần đau lòng, một cô gái nhà nông chỉ là cảm giác mới mẻ nhất thời của nam nhân, người nam nhân kia sẽ không biết người có thể đứng bên cạnh hắn, không làm hắn mất mặt sẽ chỉ có những tiểu thư quý tộc xuất thân danh gia vọng tộc và được dạy dỗ tốt mới xứng thôi."
Quách Minh Diễm nghe xong lời này thì lòng sáng tỏ thông suốt: "Từ công tử là người hiểu chuyện." Rat dung.
Thôn nữ nhà quê đó đã ăn cắp bản vẽ thiết ke no của nàng ta, cũng không phải tài giỏi thật sự, một ngày nào đó sự ngu muội của nàng sẽ bị bại lộ thôi!
Biết làm ruộng sao?
A- nói ra không sợ người ta cười chết sao?
Ai sẽ tự hào về nó?
Nếu Cẩn vương thật sự cưới nàng, vậy sau này sẽ phải nghe người khác khen ngợi nàng là: Cẩn vương phi làm ruộng rất giỏi!
Mặt Cẩn vương có đen như đáy nồi không?!
Về phần đánh đàn.
Ở dân gian có nhiều giáo nhạc phường, học lễ nhạc rất phổ biến, nông nữ kia chẳng qua cũng chỉ học đàn giống tiện nhân Ôn Uyển thôi, học các loại nhạc khí chẳng qua là chỉ muốn trèo cao sao, quyến rũ đàn ông, mơ tưởng từ gà rừng biến thành phượng hoàng!
Người có xuất thân thấp hèn như các nàng, căn bản không hiểu được ý nghĩa của đàn, cũng chẳng hiểu được ý nghĩa của lễ nhạc.
Nói khó nghe một chút, thì có gì khác nữ tử bán nghệ trên thuyền hoa?
Làm sao có thể giống những tiểu thư thế gia được học cầm để bồi dưỡng tính tình giống như nàng ta?
"Cẩn vương vô tâm, Quách cô nương là cô nương tốt nhất thế gian nên xứng đáng với nam tử tốt nhất thế gian, cần gì phải đau lòng tới khóc vì một người vô tâm chứ”.
Quách Minh Diễm: "Ngươi không hiểu, hắn chính là nam tử tốt nhất thế gian này!"
Cho nên chỉ có hắn mới xứng đôi vời nàng ta.
Từ Sở Hành: "..."