Chương 668: Thế Này Mà Còn Bảo Là Không Làm Tram Khó Xử?
Chương 668: Thế Này Mà Còn Bảo Là Không Làm Tram Khó Xử?Chương 668: Thế Này Mà Còn Bảo Là Không Làm Tram Khó Xử?
Ngày hôm sau.
Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy tiến cung nhận thưởng.
Lần ban thưởng này, Hoàng thượng suy nghĩ kỹ càng mới quyết định phá vỡ quy tắc, trực tiếp đề bạt cho Ôn Gia Thụy thành nông chính, lệ thuộc Hộ Bộ, làm quan phụ trách việc nhà nông.
Trước kia cũng không có chức quan này, Hoàng thượng là ở trong tiểu kim khố của mình mà nghĩ tới nghĩ lui mới nghĩ ra.
Ừm, lấy thân phận đồng sinh để làm một chức quan có thực quyền, cả Nạp Lan quốc ngoài võ tướng ra thì chỉ có Thế Xương bái
Chuyện này xem như một ban thưởng cực kỳ lớn.
Hiện tại chính là lục phẩm, sau này có công lao thì được đề tăng lên một bậc! Lại có công lao nữa thì lại được đề lên một bậc nữal
Như vậy sẽ không cần phải thưởng bạc và châu báu.
Cũng không còn cách nào, kho bạc nhỏ của ông đều sắp bị Tuệ An quận chúa dọn sạch rồi!
Tuệ An quận chúa cứ một năm lại lập công vài lần, cứ tiếp tục như vậy thì cuộc sống này không thể sống tiếp nổi nữa!
Nhưng thần tử lập công, dù thế nào cũng không thể không thưởng!
Ban thưởng chức quan là tốt nhất.
Hoàng thượng cảm thấy mình quá thông minh.
"Thế Xương bá, sau này khuyên khóa nông tang, đề cao sản lượng lương thực của các nơi trên Nạp Lan quốc, trãm liền giao cho ngươi! Làm cho thật tốt, làm tốt tram sẽ có phần thưởng lớn."
Cho ngươi thăng chức tăng lương!
Ôn Gia Thụy vội tạ ơn: "Tạ Hoàng thường long ân, vi thần không dám phụ sự phó thác của Hoàng thượng!"
"Ha ha. . Tốt! Ha ha.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua khuôn mặt vô cùng đắc ý của Hoàng thượng, vẻ mặt hắn khinh bỉ.
Hoàng thượng đối diện với tâm mắt của Nạp Lan Cẩn Niên thì tiếng cười khựng lại, cũng chột dạ dời tâm mắt sang nơi khác.
Ôn Noãn buồn bực, vì sao nàng không vớt được một tí phần thưởng nào vậy.
Suy nghĩ một lúc vẫn nói: "Hoàng thượng, thân nữ có công lớn ở huyện Nam Ninh, Hoàng thượng có biết không?”
Hoàng thượng nghe xong cũng nở nụ cười: "Ha ha, ta đã biết, không tồi! Không tồi! Tiếp tục cố gắng, Trâm chờ xem dân chúng ở huyện Nam Ninh cơm no áo ấm!"
Tuệ An quận chúa đúng là nhân tài mài
Nhân tài trăm năm khó gặp được!
Nếu là nam nhi thì chắc chắn sẽ là trụ cột cho nước nhài
"Hoàng thượng, vậy người không ban cho cái gì sao? Thần nữ không xin thăng chức, cũng không làm Hoàng thượng khó xử, Hoàng thượng chỉ cần tăng lương cho thần nữa là được! Thần nữ rất thích một số thứ màu vàng, trắng".
Ôn Gia Thụy: "..." Sao Noãn nhi có thể to gan như vậy?
Hoàng thượng: ....'
Chuyện này có thật sự là không khiến tram khó xử không?!
Vì sao trẫm lại cảm thấy khó như vậy?
Ôn Gia Thụy nhìn thoáng qua sắc mặt của Hoàng thượng, mồ hôi lạnh cũng túa ral
Nạp Lan Cẩn Niên nở nụ cười: "Đúng vậy, hoàng huynh không ban gì sao? Nếu không lại ban cho Tuệ An quận chúa thêm một thành thực ấp nữa?"
Thêm một thành thực ấp nữa? Hoàng thượng sợ đến mức suýt nữa đã từ trên long ỷ ngã xuống!
Thuế của huyện Nam Ninh không nhiều lắm, hàng năm nộp lên trên hết, ông không cần phải cho thêm tiền rồi phát xuống thì ông đã muốn cười trộm rồi!
Hiện tại vừa nhìn thấy một chút hy vọng, nhưng còn chưa thấy thành quả mà đã thêm một thành?
Sao không đoạt lấy quốc khố luôn đi?
Hoàng thượng trừng mắt liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái!
Rốt cuộc thì ai mới là hoàng huynh của hắn? Cuối cùng thì ai thân thiết với hắn hơn.
Hoàng thượng trừng cái người cánh tay vươn ra bên ngoài kia một cái xong mới nói: 'Huyện Nam Ninh lúc này mới được xây dựng, còn chưa có hiệu quả, chờ sau khi có thành quả thì trẫm sẽ lại có phần thưởng!"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Vậy lúc đó hoàng huynh nhớ là đừng chỉ thăng chức cho Thế Xương bá lên thành quan ngũ phẩm thôi, Tuệ An quận chúa nói nàng ấy thích mấy vật vàng, trắng!"
Hoàng thượng: ”..."
Nghĩ muốn ban thưởng rượu độc, để độc khiến người nào đó câm luôn được không?
Hoàng thượng không trả lời Nạp Lan Cẩn Niên, chỉ mỉm cười nói: "Thế Xương bá và Tuệ An quận chúa lui trước đi! Trẩm có việc phải bàn bạc với Cẩn vương."
Trẩm phải hỏi hắn!
Hắn rốt cuộc do ai nuôi lớn!
"Dan
Hai người Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy cung kính lui xuống.
Chờ cho Ôn Noãn và Ôn Gia Thụy rời đi.
Nạp Lan Cẩn Niên nói: "Hoàng huynh có chuyện gì sao? Không có việc gì thì thân đệ phải về phủ đây!"
Hoàng thượng hung hăng liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Mắt của hoàng huynh bị co rút sao? Có cần truyền thái y không?”
Khóe miệng Hoàng thượng giật giật: "De đừng có luôn đánh chủ ý đến quốc khố của tram nữa, khiến trẫm thêm phiền, vậy thì mắt của tram sẽ khỏe lại! Người không biết còn tưởng Thế Xương bá mới là cha của đệt!"