Chương 680: Thử Áo Cưới
Chương 680: Thử Áo CướiChương 680: Thử Áo Cưới
Từ Sở Lâm giống như không nhìn thấy sự lạnh nhạt của Ôn Noãn, nhiệt tình nói: "Danh sư xuất cao đồ, vậy kỹ thuật hoạ của Tuệ An quận chúa nhất định phải rất tuyệt. Ít ngày nữa Đào Nhiên Cư có một trận đấu họa, người đứng đầu có thể ăn uống miễn phí ở Đào Nhiên Cư một năm. Tuệ An quận chúa có muốn tham gia thi đấu với chúng ta không!"
Mặc kệ như thế nào, phải làm tốt quan hệ với Tuệ An quận chúa trước.
Ôn Noãn cười nói: "Xin lỗi, ta bái sư chưa được lâu, tài nghệ còn chưa học tốt nên không thể mất mặt xấu hổ. Cảm ơn Từ cô nương báo cho, tạm biệt."
Nói xong nàng và Nạp Lan Cẩn Niên rời đi.
Từ Sở Lâm nhìn bóng dáng hai người rời đi nói: "Tuệ An quận chúa không cần khiêm tốn, một món ăn rẻ nhất trong Đào Nhiên Cư cũng phải mười lượng bạc! Hơn nữa Đào Nhiên Cư còn đưa cho người đứng đầu mỗi tháng một đĩa rau dưỡng sinh miễn phí! Tuệ An quận chúa suy nghĩ lại một chút. Ta sẽ để lại một phần thiệp mời cho ngươi!"
Ôn Noãn nghe xong cũng không trả lời nàng.
Sau khi đi xa, Ôn Noãn hỏi Nạp Lan Cẩn Niên: "Thi đấu vẽ tranh là Đào Nhiên Cư tổ chức sao? Người đứng đầu có thể ăn miễn phí ở Đào Nhiên Cư một năm? Tuỳ tiện gọi món ăn sao?"
Đào Nhiên Cư cũng quá biết mời chào khách hàng rồi!
"Không phải, chỉ có một đồ ăn chiêu bài. Nếu như muội muốn ăn, ngày mai ta đưa cho muội một cái thẻ bài, muội cũng có thể đến ăn miễn phí".
"Huynh mở ư?”
"Không phải, Ninh Vương mở."
Kinh doanh nhỏ như vậy, hắn lười làm.
"ồ." Ôn Noãn nghe xong cũng không hỏi thêm cái gì.
Nạp Lan Cẩn Niên lại nghĩ thầm, tiểu nha đầu thích mở tửu lầu.
Ừm, ngày mai hắn đi tìm Ninh Vương đánh bàn cờ, làm hắn đem Đào Nhiên Cư đưa cho tiểu nha đầu làm lễ gặp mặt cũng tốt.
Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn về phủ rồi lập tức rời đi.
Ôn Noãn vừa về phủ thay đổi bộ quần áo thường ngày, Lương Tử Vận liền tới.
Lương Tử Vận mang theo áo cưới mình mới làm xong tới tìm Ôn Noãn, để Ôn Noãn nhìn xem có xinh đẹp hay không.
Trong phòng
Lương Tử Vận lấy ra bộ áo cưới đỏ thẫm kia: "Ôn Noãn muội muội, muội nhìn xem bộ áo cười này có nơi nào cần sửa lại không!"
Áo cưới rất xinh đẹp, trên bộ áo cưới đỏ thẫm dùng các sợi tơ màu thêu bức tranh tịnh đế liên và uyên ương hf thủy.
Sinh động như thật, rất sống động!
Bên trên còn gắn một số viên trân châu và đá quý, đoan trang hoa lệ.
Ôn Noãn thấy ngón tay của nàng bị đâm đầy lỗ kim, lỗ kim nho nhỏ hồng hồng, bị kim đâm không chảy máu, nhưng nhất định sẽ daul
"Để tỷ mặc cho muội nhìn xem!" Lương Tử Vận chạy vào sau bình phong đổi áo cưới. Ôn Noãn sờ sờ khăn voan màu đỏ tịnh đế liên, chau mày.
Hy vọng không phải như những gì nàng nghĩ.
Lúc này Ôn Thuần mang theo một hộp đồ ăn đi đến, hôm nay hắn đi ra ngoài tụ hội với bạn cùng trường ở Đào Nhiên Cư, nếm thử bánh hoa quế ở đó cảm thấy không tệ, cho nên cố ý đóng gói một phần trở về cho Ôn Noãn nếm thử.
Ôn Thuần và bạn cùng trường đều vừa tới kinh thành, cũng có vài người vào kinh trước, bọn họ biết Ôn Thuần cũng tới, mọi người liên hẹn gặp gỡ nhau một chút.
Hắn đi vào liền thấy khăn voan đỏ trên bàn.
Lúc này Lương Tử Vận từ bên trong đi ra: 'Ôn Noãn muội muội, muội nhìn xem có xinh đẹp không, vừa người không? Có nơi nào cần sửa lại không?"
Lương Tử Vận hưng phấn đi ra thì mới biết Ôn Thuần tới, mặt nàng đỏ lên: "Ôn đại ca cũng ở sao!"
Bị một nam nhân thấy mình mặc áo cưới, tóm lại là không tốt lắm.
Thiếu nữ vui sướng chạy ra, dung mạo như hoa đào trên nền áo cưới đỏ rực, làn da sáng như trăng, cử chỉ uyển chuyển yêu kiều.
Ôn Thuần chỉ cảm thấy kinh diễm, sau đó im lặng gật đầu, hắn đặt hộp đồ ăn lên bàn:
"Đây là bánh hoa quế ở Đào Nhiên Cư, ta ăn thấy ngon nên đóng gói một phần trở về, các muội nếm thử đi."
Ôn Thuần đặt hộp đồ ăn xuống rồi đi ra ngoài.
Sau khi Ôn Thuần đi ra ngoài, Lương Tử Vận lại hưng phấn hỏi: "Ôn Noãn muội muội, muội mau nhìn xem! Vừa người không, có đẹp hay không?”
Ôn Thuần vừa đi ra ngưỡng cửa, nghe vậy thì dừng chân một chút, sau đó nhanh chóng rời đi.
Ôn Noãn liếc mắt đánh giá bộ áo cưới trên người Lương Tử Vận, gật đầu: "Rất vừa người, thật xinh đẹp."