Chương 714: Bán Giá Lương Tâm
Chương 714: Bán Giá Lương TâmChương 714: Bán Giá Lương Tâm
Giả Tĩnh Như nắm chặt tay: Thật là thấy chính mình thiện lương dễ bắt nạt sao?
Trịnh Du cùng Quách Minh Diễm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy.
Trịnh Du cười lạnh nói khẽ với Giả Tĩnh Như: "Tuệ An quận chúa thật lợi hại, đoạt nam nhân lợi hại! Đoạt nổi bật lợi hại! Hiện tại đoạt bạc cũng lợi hại như vậy!"
Quách Minh Diễm đau lòng kéo tay Giả Tĩnh Như: "Người thiện bị người khinh, Giả cô nương, cô chính là quá lương thiện. Dễ dàng bị người ta bắt nạt!"
Giả Tĩnh Như cười, chỉ là trong mắt không có ý cười, nhẹ nhàng nói: "Dương chi bạch ngọc cao của ta dùng dược diệu trân quý, hơn nữa còn có dược liệu dưỡng sinh, tất nhiên có giá trị của nó, ta không kiếm được một chút bạc nào. Vừa lúc tài liệu cũng không nhiều lắm! Mọi người không mua, ta để lại tự mình dùng cũng tốt."
Quách Minh Diễm trợn lớn hai mắt, cố ý nói to: "Trời ạ, dương chi bạch ngọc cao thế mà còn có dược liệu dưỡng sinh? Vậy dược liệu dưỡng sinh là nhân sâm ngàn năm sao? Khó trách đắt như vậy! Giả cô nương, cô bán một ngàn lượng một hộp thật sự quá rẻ!"
Giả Tĩnh Như khẽ cười: "Ta chỉ làm kinh doanh theo lương tâm, không phải thứ gì cũng dám lấy ra bán mấy trăm lượng hay một ngàn lượng”.
Tùy tiện lấy thứ gì ra liền bán với mấy trăm lượng hay mấy ngàn lượng?
Ôn Noãn nghe được lời này thì nhìn qua.
Đây là châm chọc nàng bán sản phẩm chăm sóc da và quần áo không phải việc làm ăn lương tâm sao?
Cái dương chi bạch ngọc cao gì đó của nàng ta có nhân sâm dưỡng sinh ngàn năm?
Ngoại trừ một củ nhân sâm dưỡng sinh ngàn năm tặng cho Thái Hậu ra thì những củ khác vẫn đang trồng ở sân sau nhà nàng.
Ngày thường nàng chỉ lấy ra nhân sâm trăm năm ra hiệu thuốc bán, cao nhất cũng chỉ là nhân sâm 500 năm thôi
Nàng ta lấy ngân sâm dưỡng sinh ngàn năm từ đâu ra?
Vậy mà còn nói là giá bán đúng lương tâm?
Ôn Noãn nhìn về phía tôn nữ của Hộ Bộ thượng thư là Phương Phương đang định nói cái gì.
Bát công chúa đã đi lên vài bước, tức giận nói: 'Lời của Giả cô nương là có ý gì? Ngươi nói ai tùy tiện lấy thứ gì ra liền bán mấy trăm lượng, một ngàn lượng? Gái gì gọi là tùy tiện lấy thứ gì ra bán? Ai tùy tiện!"
Giả Tĩnh Như bày ra vẻ mặt vô tội, giọng điệu hiên hòa nói: "Tôi không có nói ail Tôi chỉ nói bản thân tôi làm buôn bán bằng lương tâm. Không có nói ail Tôi chưa nói Tuệ An quận chúa tùy tiện lấy một ít đồ vật ra bán với giá mấy trăm lượng, một ngàn lượng, cũng không có nói Bát công chúa. Bát công chúa đừng hiểu lầm! Tuệ An quận chúa đừng hiểu lầm!"
Nàng ta nói với giọng điệu hiền hòa, mọi người nhìn thấy chính là Bát công chúa có chút gây chuyện vô cớ, có chút khí thế bức người và bá đạo ương ngạnh.
Trịnh Du trợn trắng mắt: "Có một số người chắc là có tật giật mình, cho nên không thê nghe một ít gió thổi cỏ lay, đã tự mình đứng ra nhận?”
"Rõ ràng các ngươi là đang...' ngấm ngầm hại người! Chỉ cây dâu mắng cây hoel Bát công chúa nói được một nửa thì bị Ôn Noãn kéo lại.
Giả Tĩnh Như chính là người của Thần Y Cốc, hơn nữa Giả Tĩnh Như không phải người Nạp Lan quốc, tỷ tỷ của nàng ta là thái tử phi Bắc Minh quốc. Hiện tại Giả Tĩnh Như nói chuyện bằng giọng điệu hiền hoà, Bát công chúa lại khí thế bức người.
Bát công chúa đối đãi với khách như vậy, ở trong mắt mọi người mà nói là vô cùng vô lễ.
Chờ lát nữa Hoàng Thượng đến, cho dù đúng hay sai cũng sẽ phạt nàng!
Ôn Noãn mỉm cười: "Bát công chúa, chúng ta nhìn kem dưỡng da mà Giả cô nương bán bằng giá lương tâm rốt cuộc là như thế nào?"
Bát công chúa: ”...'
Nụ cười này Noãn Noãn có chút hư hỏng!
Ôn Noãn nhìn về phía Phương Phương, mỉm cười lễ phép nói: "Phương cô nương, có thể cho tôi mượn bình dương chỉ bạch ngọc cao cô vừa mua xem một chút không?”
"Có thể, có thể!" Phương Phương rất vui mừng, Tuệ An quận chúa thế mà lại chủ động nói chuyện với mình!
Trời ạ! Tuệ An quận chúa cười rộ lên thật sự quá đẹp!
Hơn nữa làn da thật sự mềm mại mọng nước, trông có vẻ rất trơn mềm.
Thật sự rất muốn sờ thử!