Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 716 - Chuong 719: Di San

Chuong 719: Di San Chuong 719: Di SanChuong 719: Di San

"Phốc!"

"Noãn Noãn, không phải cô biết làm heo chi, không đúng, là dương chi bạch ngọc cao sao? Hôm nào làm một vạn tám ngàn hộp đưa đến Bắc Minh quốc bán đi! Có nhiều người tranh nhau cướp mua như vậy! Chúng ta chỉ bán giá lương tâm, đừng bán quá đắt, một ngàn lượng một hộp là được!"

Ôn Noãn trịnh trọng có chuyện lạ gật đầu nói: "Ý tưởng này không tệ! Đến lúc đó chúng ta cầm hộp dương chỉ bạch ngọc cao do Giả thần y chế tạo từ chỗ Phương cô nương, đề người Bắc Minh quốc so sánh! Bảo đảm nguyên liệu thật, hàng thật, giá thật”

"Phốc!"

Mọi người nhịn không được mà cúi đầu ôm bụng cười.

Bát công chúa gật đầu: "May mắn còn để lại một hộp làm chứng cứ!! Phương cô nương, đến lúc đó mượn hộp dương chỉ bạch ngọc cao của cô dùng một chút, kiếm lời bạc sẽ chia cho cô một vạn lượng!"

Phương Phương gật đầu.

Giả Tĩnh Như: "..."

Tức chết nàng tal

Hai tiện nhân này!

Lúc này đám người Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu và Cẩn Vương đã xuất hiện.

Mọi người vội vàng đứng thẳng, hành lễ.

Hoàng Thượng đứng ở trước mặt mọi người, vui mừng nói: "Mọi người không cần đa lễ, ra bên ngoài, không cần chú ý lễ tiết như vậy! Được rồi! Săn thú bắt đầu, mọi người đều lấy bản lĩnh thật sự của mình ra, hôm nay ai săn được nhiều con mồi, trẫm sẽ thường lớn!"

Sau đó mọi người bắt đầu giải tán, sôi nổi đi tìm ngựa của mình.

Vừa rồi Nạp Lan Cẩn Niên tự mình đi kiểm tra ngựa của Ôn Noãn, lúc này hắn nhận lấy hai con ngựa Lâm Phong dắt lại đây, đi về hướng Ôn Noãn.

Bát công chúa khoác tay Lương Tử Vận: "Tử Vận, chúng ta cũng đi vào rừng đi săn đi!"

"Được!"

Hai người thức thời tay cầm tay chạy đi.

Ôn Noãn chỉ có thể đi về hướng Nạp Lan Cẩn Niên.

Nạp Lan Cẩn Niên đưa dây cương ngựa cho Ôn Noãn: "Đi thôi! Ta dẫn muội đi săn tuyết hồ."

Tuyết hồ trong khu săn thú của Hoàng gia có màu lông rất đẹp, nhưng rất khó săn được.

Mỗi năm săn thú, mọi người đều hy vọng có thể săn được, đáng tiếc là có rất ít người có thể săn được.

Cũng chỉ có Nạp Lan Cẩn Niên là mỗi năm đều có thể săn được.

"Được! Khu săn thú Hoàng gia này có mấy thú dữ như lão hổ gì đó không?" Ôn Noãn lưu loát xoay người lên ngựa.

"Có, nhưng mà khu vực này đã được rửa sạch, không có thú dữ."

Ôn Noãn: "Ta còn định săn một con hổ, một con gấu đen làm áo khoác da hổ và bao tay gấu cho cha ta chứ." Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy bèn nói: "Ta dẫn muội đi."

Hai người giục ngựa rời đi.

Đi sau hai người là Lâm Phong và Lâm Tỉnh.

Lôi Đình và Vạn Quân bị Ôn Noãn phái đi bảo vệ ba cha con Ôn Gia Thụy.

Giả Tĩnh Như nhìn bóng lưng Ôn Noãn rời đi, ánh mắt sâu thẳm.

Rau dưa dưỡng sinh là nàng trông?

Trịnh Du cũng nhìn bóng lưng hai người ở nơi xa, cười khẩy: "Hồ ly tinh này thật có bản lĩnh! Rau dưa dưỡng sinh thế mà lại là nhà các nàng trông! Bản lĩnh lớn, nhan sắc tuyệt mỹ, chắc trách Cẩn Vương vẫn luôn không gần nữ sắc lại chung tình với nàng như thết"

Lúc này Trịnh Dương cũng cưỡi ngựa, đi về hướng hai người Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên.

Trịnh Du lại thở dài một hơi, nhìn về phía Trịnh Dương: "Ngay cả đại ca của tôi cũng chung tình không đổi với hồ ly tinh kia! Ôi, đáng thương cho đại ca của tôi không biết bao giờ mới tỉnh lại, thấy rõ gương mặt thật của hồ ly tinh kia"

Giả Tĩnh Như nghe vậy, trong lòng khẽ chuyện động, nàng ta xoa giữa mày: "Quận chúa, tối hôm qua tôi ngủ không ngon giấc, hôm nay tôi không đi săn, tôi muốn trở về ngủ một giấc."

Trịnh Du nghe vậy thì ra vẻ quan tâm nói: "Vậy cô mau trở về đi! Thời gian đi săn tổng cộng là ba ngày, không vội!"

Giả Tĩnh Như gật đầu, lập tức đi vê hướng hành cung.

Đợi Giả Tĩnh Như đi xa, Trịnh Du mới hỏi: "Cô nói nàng ta có thể làm chút gì hay không?”

Quách Minh Diễm: "Nếu đổi lại là cô, bị hồ ly tinh kia bắt nạt như vậy, cô thật sự nhịn được cơn giận này sao?"

Trịnh Du: "Sao có thểt"

Mối thù bị rút lại phong hào không đội trời chung, nàng ta và con tiện nhân kia là thế đối đầu!

Quách Minh Diễm mỉm cười: "Chúng ta cũng đi săn đi!"

"Được!"

Hai người không hẹn mà cùng đi về hướng nhiều người nhất.

Con mồi không săn được bao nhiêu, nhưng hai người lại lắc lư ở trước mặt rất nhiều người.
Bình Luận (0)
Comment