Chuong 750: Cau Tinh
Chuong 750: Cau TinhChuong 750: Cau Tinh
Ninh Vương nghe xong lời này thì ngẩng đầu: "Nói bậy! Di chiếu của phụ hoàng vốn dĩ không có ở trên người ta! Sao ta có thể làm mất nó?!"
Tam hoàng tử: "..."
Khó trách người của ông ta lẻn vào Ninh Vương phủ tìm nửa ngày, cũng chẳng tìm ral
Tam hoàng tử: "Cháu biết, ở trên người phụ hoàng hả! Chuyện nằm mơ đương nhiên không phải thật."
"Không đúng! Nó ở..." Ninh Vương nói đến đây thì bất tỉnh nhân sự.
Kẻ luôn lạnh nhạt như Tam hoàng tử: '..."
Còn phải hẹn Ninh vương đi uống rượu mấy lần nữa đây?
Buổi trình diễn trang phục của Ôn Noãn lần này thẳng đến khi mặt trời xuống núi, mọi người mới vui vẻ đi về.
Sau khi mọi người lên xe ngựa, mới tỉnh ngộ.
Vốn dĩ các nàng định hỏi xem quận chúa Tuệ An có tuyển người lái xe ngựa không!
Kết quả, sau khi xem buổi trình diễn xong, hoàn toàn quên mất chuyện đói!
Khi Ôn Noãn chuẩn bị về phủ, hạ nhân trong phủ vội vàng tới báo: "Quận chúa, đã xảy ra chuyện rồi!"
Ôn Noãn kinh ngạc: "Xảy ra chuyện gì?"
"Có hai người khóc tang ngoài cửa thành, có mấy người nói quận chúa ngài hại chết tỷ tỷ hắn, có một bà cụ bảo ngài hại chết con trai của bà ta. Khóc lóc cầu xin mọi người dành lại công bằng cho bọn họ, giết người đền mạng!"
Ôn Linh trừng lớn mắt: Giết người?
Vậy không phải sẽ bị bắt vào nhà lao sao?
Ôn Noãn vừa nghe đã đoán được loáng thoáng là ai chết!
Chắc hẳn là Lôi thị và Hà Hoán Hồng.
Nàng nhíu mày: "Để ta đi xem."
Mấy người Ôn Nhu lập tức nói: "Chúng ta đi chung với nhau đi."
Ôn Noãn lắc đầu: "Đại tỷ, nhị tỷ, các tỷ về phủ trước đi, để muội đi một mình là được."
Khóc tang ở ngoài cửa chắc chắn có rất nhiều người vây lại xem náo nhiệt, cần gì phải để bọn tỷ muội mất mặt xấu hổ.
Ôn Nhu lắc đầu: "Đi chung đi!"
Ôn Hinh, Ôn Nhiên, Ôn Thiến và Ngô Tịnh Mỹ đều gật đầu: "Cùng đi!"
Ôn Linh dừng một chút cũng nói: "Đúng thế, cùng đi đi!"
Ôn Noãn thấy vậy cũng không ép buộc nữa, đến lúc đó bảo các nàng ngồi trong xe ngựa là được.
Mấy người vội vàng chạy ra ngoài thành.
Trong cung.
Giao thừa năm nay, Hoàng Thượng cũng mời Thái Hậu, Hoàng Hậu, bốn phi tử trong cung, và cả hoàng tử, hoàng tôn ngồi lại ăn cơm cùng nhau.
Hoàng Hậu nhân cơ hội này trình bản chép kinh Phật của Đại hoàng tử và đại hoàng tôn ra: "Hoàng Thượng, ngày nào trong hoàng lăng Đại hoàng tử và đại hoàng tôn cũng tụng kinh niệm phật cầu phúc vì Hoàng Thượng vì Nạp Lan quốc, ngoại trừ tụng kinh niệm phật, bọn nhỏ còn chép kinh phật, đây là bản kinh Phật mà chúng đã chép, mời Hoàng Thượng xem."
Hoàng Hậu cũng không câu tình.
Hoàng Thượng nghe xong thì sắc mặt hòa hoãn lại, ông nhận lấy bản kinh Phật mà Hoàng Hậu đưa qua, lật xem từng trang.
Chữ viết của Đại hoàng tử và đại hoàng tôn, ông vẫn nhận ra.
Từ nhỏ hai người đã được ông dạy viết chữ, hơn nữa từ nhỏ đến lớn chính ông là người kiểm tra bài tập va nhà của bọn họ.
Là do bọn họ tự viết thật, hơn nữa còn chép rất nghiêm túc.
Càng lật xuống, có thể phát hiện ra chữ càng đẹp hơn, càng có khí khái.
Sắc mặt Hoàng Thượng cũng càng hòa hoãn lại.
Lúc này Cửu hoàng tử mở miệng: "Phụ hoàng, đại ca cũng đã canh giữ tại hoàng lăng gần một năm, bỏ lỡ cả hôn kỳ, bây giờ sắp đến Tết, cầu phụ hoàng khai ân cho huynh ấy quay về."
Hoàng Thượng nghe xong lời này thì nhìn ve phía Hoàng Hậu và những phi tân khác: "Các nàng cảm thấy thế nào?”
Hoàng Hậu lập tức nói: "Làm sai thì phải bị phạt, khi nào Hoàng Thượng cảm thấy bọn họ canh giữ đủ rồi thì cho về, không cần phải khai ân."
Hoàng Hậu có thể nói như thế, nhưng những phi tần khác không thể nói như thế, chẳng sợ trong lòng bọn họ hận không thể để Đại hoàng tử và đại hoàng tôn ở lại đó canh giữ hoàng lăng cả đời!
Lý quý phi là người đầu tiên nói: "Hoàng Thượng, Đại hoàng tử và đại hoàng tôn thành tâm như thế, chắc cũng biết sai rồi! Sắp đến Tết rồi, để bọn họ về đoàn tụ với người nhà đi! Đại hoàng tôn vì chuyện đó mà bỏ lỡ hôn kỳ, nếu không thằng bé cũng đã kết hôn với Quách cô nương! Ai ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như thế. Nhưng mà Quách cô nương cũng là một cô gái tốt, coi như nước phù sa không chảy ruộng ngoài!"