Chuong 752: Im Lang Xem Ky Bien
Chuong 752: Im Lang Xem Ky BienChuong 752: Im Lang Xem Ky Bien
"Ta không đi, trời giá rét, ta mang theo con trai của ta đi thật xa mới đến kinh thành, chính là vì lấy lại công đạo cho hắn. Ô ô... Trong thiên hạ này thật sự không có nơi nói rõ lí lẽ sao? Không phải nói phủ doãn Thuận Thiên Phủ là thanh thiên đại lão gia sao? Thanh thiên đại lão gia, ngài xuất hiện làm chủ cho ta đi! Con ta chết rất thảm!"
"Cầu xin mọi người lấy lại công đạo giúp đại tỷ của ta, Tuệ An quận chúa sai người đánh đại tỷ của ta đến mức rơi hết hàm răng! Bá tánh ở huyện Ninh Viễn đều tận mắt nhìn thấy! Đại tỷ của ta chỉ là đi hỏi con trai của nàng lấy bạc dưỡng lão, chuyện này thì có cái gì sai?! Tại sao lại phải đánh người gần chết như vậy! Còn có vương pháp hay không? Như vậy không phải đang ỷ thế hiếp người sao?"
"Con của ta! Con bị chết quá thảm! Cầu xin ông trời mở mắt nghiêm trị những người ác đã hại chết con! Con chẳng qua chỉ là nói một câu bênh vực lẽ phải mà thôi, nhưng Tuệ An quận chúa lại sai người đánh chết con, quá hung ác, ỷ thế hiếp người! Còn còn vương pháp hay không? Mẹ nhất định phải lấy lại công đạo cho con, làm người hại chết con nhận báo ứng!"
"Đại tỷ, là đệ hại chết tỷ, nếu như không phải tỷ vì trả nợ giúp ta, tỷ sẽ không phải tìm con trai mình mượn bạc! Tỷ sẽ không bị đánh chết."
Hai người ngươi một lời ta một chữ than khóc ở nơi đó.
Rất náo nhiệt.
Mọi người vây xem bàn tán sôi nổi: "Đây là sự thật ư? Tuệ An quận chúa đánh chết người, bọn họ đi từ huyện Ninh Viễn xa xôi tới kinh thành cáo ngự trạng?"
"Đều đã chết người, nếu như là giả thì sao bọn họ dám làm như vậy? Trời giá rét như thế này, cũng quá đáng thương! Quá thảm!"
"Đó là cô nhi quả phụ sao? Con gái đã chết, bà ấy làm sao bây giờ nha? Phải thù hận lớn cỡ nào mới đánh đến mức chết người thế này chứ?"
"Thật sự thật quá đáng, khinh người quá đáng! Mẹ tìm nhi tử lấy bạc là sai sao? Vì sao lại đánh người đến chết!"
Thế giới này chính là như vậy, trước nay không thiếu tin vỉa hè, đứng ở vị trí đạo đức tối cao tới chỉ trích người khác.
Bọn lính không kiên nhẫn nói: "Chạy nhanh đi ! Không phải nói chờ nha môn mở cửa, ngươi lại đi kích trống minh oan rồi sao?"
Trong kinh thành đều là quý nhân, hiện tại tiếp tục để bọn họ làm ầm ï như vậy thì chức quan của bọn họ sẽ bị ném!
"Chúng ta không đi! Ta đi rồi, ăn tết xong cũng không biết còn mạng để lấy lại công đạo cho đứa con gái đáng thương của ta hay không."
"Ta cũng không đi, ta sợ bị ai đó giết người diệt khẩu, hủy diệt thi thể! Ta cứ ở chỗ này, ta phải vì đại tỷ của ta lấy lại công đạo, làm nàng chết được nhắm mắt."
Ôn Noãn cũng không vội, đứng nhìn giống như một người qua đường.
Nhưng đám người Ôn Nhu trong xe ngựa lại nóng lòng muốn chết.
Ôn Nhu muốn xuống xe ngựa: "Ta đi lý luận với bọn họ một chút, thật là muốn ghép tội thì sợ gì không có lí doI"
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thanh danh của Ôn Noãn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn!
Nói không chừng Tết nhất sẽ bị bắt vào trong nhà lao.
Ôn Noãn kéo Ôn Nhu lại: 'Đừng nóng vội, chờ một chút."
Ôn Hinh tức giận nói: "Phi! Thật là đã chết cũng không ngừng nghỉ, còn muốn hại người khác!" Ôn Linh cũng là sốt ruột, nếu như Ôn Noãn thật sự đánh chết người, vậy có thể bị chém đầu không?
Nếu như chém đầu, vậy chức vị Thế Xương Bá của tứ thúc còn có thể làm sao?
Người một nhà họ sẽ thế nào?
Ôn Linh nói: "Noãn nhi, ngươi mau đi đối mặt nói rõ ràng với bọn họ đi! Loại chuyện này nếu như không đối mặt nói rõ ràng, một truyên mười, mười truyền trăm về sau tất cả đều sẽ biến dạng! Đến lúc đó ngươi có mọc đầy miệng trên người cũng không giải thích rõ được!"
Ôn Noãn nhàn nhạt nói: 'Không vội."
Ôn Linh: "..."
Nàng lấy tự tin từ đâu ra vậy?
Đúng rồi, Cẩn Vương! Cẩn Vương thích nàng như thế, nhất định sẽ không làm nàng xảy ra chuyện.