Chương 761: Có Thích Khách
Chương 761: Có Thích KháchChương 761: Có Thích Khách
Năm cũ đã qua, đêm giao thừa tiến tới trong sự bận rộn của từng nhà.
Trừ tịch đương nhiên phải tổ chức cung yến.
Hoàng Thượng mở tiệc chiêu đãi quan viên tứ phẩm trở lên và gia quyến của họ.
Cả nhà Ôn Noãn đều tiến cung.
Thiên Nguyên Điện
Nam nữ phân bàn ngồi ở hai bên, Hoàng Thượng ngồi ở chính giữa.
Bên người Hoàng Thượng, bên trái là Cẩn Vương và Thái Hậu, bên phải là Hoàng Hậu, sau đó theo thứ tự là bốn phi tử.
Phía sau là vị trí của Vương gia và Vương phi, hoàng tử cùng hoàng tử phi, thế tử, thế tử phi.
Ôn Noãn có phẩm giai khá cao, ngồi cùng bàn với Bát công chúa, ở hàng đầu của sân khấu, phía sau hai người mới là Ngô thị và Vương thị, còn có Ôn Nhu và Ôn Hinh, Ôn Nhiên. Sau đó là Lương Tử Vận.
Tiệc rượu ăn được đến một nửa thì bỗng nhiên...
"Phụ hoàng cẩn thận!" Một tiếng hô to!
Đại hoàng tử dũng mãnh tiến lên một bước, mở đôi tay ra.
Sau đó Đại hoàng tử liền trực tiếp ngã vào trước mặt hoàng thượng.
Hoàng Thượng: '..."
Vô số cấm vệ nhanh chóng vây quanh bảo vệ Hoàng Thượng.
"Hoàng Thượng cẩn thận!"
"Hộ giá!"
"Có thích khách!"
"Đại hoàng tử trúng mũi tên! Thái y!"
Trường hợp một mảnh hỗn loạn.
Vũ nữ trên sân khấu nhanh chóng bị cấm vệ quân khống chế, vũ nữ bắn tên kia đã sớm cắn độc trong miệng tự sát.
Ôn Noãn nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Rõ ràng nàng thấy lúc vũ nữ kia ra tay, Nạp Lan Cẩn Niên thả ra một cây ngân châm bắn trúng cánh tay của vũ nữ kia.
Sau đó thành công làm mũi tên kia chệch hướng.
Theo phương hướng mũi tên bắn ra ban đầu thì nơi đại hoàng tử bị bắn trúng hẳn là cánh tay, nhưng mà hiện tại thì lại ở chính giữa chỗ hiểm yếu luôn!
Ôn Noãn dám cam đoan người này chính là cố ý.
"Thái y, mau truyền thái y!" Hoàng Thượng đẩy ra cấm vệ vậy quanh bên cạnh mình, đi tới bên cạnh Đại hoàng tử ngồi xổm xuống.
Hoàng Hậu cũng lao đảo vài bước, chạy tới, sắc mặt đều bị dọa trắng: "Hoàng nhi! Hoàng nhỉ của ta! Thái y, Trịnh thái y! Mau, mau cứu hoàng nhi của tai"
Không phải nói tài bắn cung rất chuẩn sao?
Đại hoàng tử chỉ cần bước lên một bước thì nhất định sẽ bắn trúng bả vai sao? Sao lại biến thành ngực?
Bắn ở chỗ đó thì hoàng nhi của bà ta sẽ chết đúng không?!
Nạp Lan Cẩn Niên nhàn nhạt nhìn vê phía Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu nhìn bổn vương làm gì?"
Hoàng Hậu phục hồi tinh thần lại: "Không, không có gì!"
"Hình như bổn vương nhìn thấy thích khách kia từng nói chuyện với Hoàng Hậu?”
Hoàng Thượng nhìn vê phía Hoàng Hậu.
Sắc mặt Hoàng Hậu thay đổi: "Cẩn Vương nói bừa cái gì vậy? Bổn cung từng nói chuyện với thích khách bao giờ?”
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười: "Không phải sao? Chắc là do bổn vương nhớ lầm? Chẳng lẽ là từng nói chuyện với Quách tướng quân! Cứ luôn cảm thấy mấy người thích tự biên tự diễn! Lần này đừng nói là cũng như thế nhé? Mục đích là không cần phải trở về giữ lăng!"
Hoàng Hậu: '...'
Đồ con hoang này có thể im miệng được không?
Tức chết bà tal
"Cẩn Vương là có ý gì? Ngươi có thể dùng tính mạng của mình đi diễn kịch à?" Hoàng Hậu tức giận nói.
"Ta chỉ nói thế mà thôi, đừng kích động! Bởi vì các ngươi từng làm như thế rồi nên bổn vương mới nghỉ ngời"
Hoàng Hậu: ”..."
Toàn bộ người ngồi trong Thiên Nguyên Điện đều không dám động đậy, toàn bộ đại điện trừ bỏ tiếng Nạp Lan Cẩn Niên và Hoàng Hậu cãi nhau thì bốn phía lặng ngắt như tờ.
Lúc này thái y đã lấy mũi tên ra!
Máu tươi ứa ral
Hoàng Hậu sợ tới mức mặt lại trắng: "Thái y, Đại hoàng tử làm sao vậy? Thật nhiều máu! Mau cầm máu đi!"
Hoàng Thượng ngại bà ta âm ï: "Câm miệng!"
Hoàng Hậu: ...'
Đại hoàng tử không giống như người bình thường, trái tim của ông ta lệch về bên phải một chút, vừa lúc không bị bắn trúng, hiểm hiểm tránh thoát một kiếp.
Mọi người nghe xong đều nhẹ nhàng thở ra.
Thẳng đến khi Đại hoàng tử thoát khỏi nguy hiểm.
Thị vệ và ma ma trong cung lại tiến hành kiểm tra tất cả mọi người một lần rồi mới cho mọi người ra cung.
Cả nhà Ôn Noãn cũng theo mọi người đi ra khỏi cung, Nạp Lan Cẩn Niên thì vẫn ở lại cung.