Chương 763: Đội Quân Đi Sứ
Chương 763: Đội Quân Đi SứChương 763: Đội Quân Đi Sứ
Ôn Noãn cùng người nhà đón giao thừa đến qua giờ Tý liền quay về sân của mình.
Ôn Noãn rửa mặt chải đầu xong, ngồi trên ghế bập bênh, trên người đắp một tấm thảm, vừa nghĩ chuyện xảy ra trong cung yến hôm nay vừa chờ Nạp Lan Cẩn Niên lại đây, nàng biết chắc chắn hắn sẽ tìm tới mình.
Lúc Nạp Lan Cẩn Niên đi vào liền thấy Ôn Noãn ngủ rồi.
Dung nhan lúc ngủ của thiếu nữ rất điềm tĩnh tốt đẹp, lông mi thật dài trở nên an tĩnh, khuôn miệng hơi chu lên, như trái anh đào đỏ tươi, hết sức mê người.
Hắn cũng không tính toán đánh thức nàng, tay chân nhẹ nhàng đến gần nàng, chuẩn bị ôm nàng lên trên giường ngủ.
Chỉ là Nạp Lan Cẩn Niên vừa tới gần, Ôn Noãn ngửi được mùi hương trà trên người hắn liền tỉnh.
Ôn Noãn mở mắt, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người nào đó.
Ôn Noãn xoa hai mắt rồi ngồi ngay ngắn: "Thích khách là ai phái đi?"
Nạp Lan Cẩn Niên cười khẽ: "Ai phái đi không quan trọng, cuối cùng tra được sẽ chỉ là dư nghiệt tiền triều”.
Liền tính Hoàng Thượng thật sự tra được là do Đại hoàng tử làm thì việc này cũng sẽ không được công bố ra ngoài.
Ít nhất tạm thời sẽ không công bố ra ngoài.
Hoàng Thượng vẫn có kế hoạch riêng.
Chỉ có chính hắn biết dư nghiệt tiên triều chân chính đã sớm bị hắn diệt, dư lại cũng đã quy thuận, nhưng mà vẫn luôn có một số người lấy danh nghĩa của dư nghiệt tiền triều để làm đủ loại chuyện!
Sự thật đúng như lời Nạp Lan Cẩn Niên nói. Hoàng thượng đã tuyên bố với bên ngoài rằng kẻ ám sát ở yến tiệc trong cung là tàn dư của triều đại trước.
Đại hoàng tử đã cứu giá nên có công lớn, sau đó đại hoàng tôn và đại hoàng tử không cần phải quay về trấn giữ hoàng lăng.
Đại hoàng tử có thể yên tâm ở lại kinh thành dưỡng thương, đại hoàng tôn chờ khỏi bệnh!
Chỉ là suốt một tháng, hoàng thượng vẫn không bước vào cung Khôn Ninh của hoàng hậu, cũng không để ý tới thương thế của đại hoàng tử.
Hoàng hậu tức giận đến mức tim gan vặn veol
Đại hoàng tử cũng cảm thấy khó chịu.
Chẳng lẽ phụ hoàng đã biết cái gì?
Nhưng nếu ông ấy biết, chẳng phải ông ấy sẽ không tha cho mình sao?
Chắc ông ấy đang bận rộn với việc đi sứ.
Ngày mồng tám tết, chính là ngày đội ngũ đi sứ lên đường đến nước Đông Lăng.
Thời tiết tháng giêng là lạnh nhất trong năm.
Thở ra có thể bị đóng băng!
Mấy người Nạp Lam Cẩn Niên, Ôn Noãn, Lâm Đình Hiên, Đường tướng quân, Quách Minh Diễm, Hồng Lư Tự khanh... vào cung, lắng nghe chỉ thị của hoàng thượng rồi lên đường.
Sáng sớm, trước cửa cung có hơn trăm binh lính đi sứ.
Họ đã đứng ở đây được một canh giờ, các tua màu đỏ trên mũ giáp đã đông cứng lại, một lớp sương giá đã hình thành trên lông mi. Nhưng họ vẫn đứng hiên ngang, thẳng tắp như những cây thông, tràn đầy sức sống.
Lâm Đình Hiên từ cổng cung đi ra, đến trước một trăm binh lính tinh nhuệ: "Xuất phát!"
Một trăm người đồng thanh chào theo kiểu quân đội, quay ra sau, sau đó chạy chậm đến ngựa của họ, đồng loạt lên ngựa.
Sau đó Đường tướng quân cưỡi ngựa đi trước. Khi cách mười mét, Lâm Đình Hiên theo sau, lại cách mười mét, binh lính hàng thứ nhất đi theo.
Sau khi đi được khoảng mười mét, binh lính hàng thứ hai bắt đầu di chuyển, rồi đến binh lính hàng thứ ba, binh lính hàng thứ tư.
Chuyển động của những người lính cưỡi ngựa này hoàn toàn giống nhau, vòng cung quay hoàn toàn giống với người lính cuối cùng.
Khoảng cách giữa mỗi người lính dường như đã được đo lường, không hơn không kém, chính xác là mười mét.
Đội ngũ trên lưng ngựa không nghiêng lệch, tạo thành một đường thẳng từ trước ra saul
Làn sóng hành quân này đã khiến những người dân đến xem náo nhiệt và người nhà của các binh lính choáng váng!
Đặc biệt là người nhà của các binh lính. Nhìn thấy bộ dạng tinh thần của con trai mình, đôi mắt của một số người không hiểu sao đã đỏ lên.
Hoàng thượng đứng trên lầu cùng với tất cả các quan văn quan võ của triều đình, nhìn nhóm quân tinh nhuệ đã được tuyển chọn kỹ càng lần này, trong lòng tràn đầy tự hào, không khỏi lớn tiếng khen ngợi:
"Ha ha, được lắm! Đây là binh lính của nước Nạp Lan chúng ta! Đây là cánh quân của đất nước! Cánh quân tinh nhuệ nhất!"