Chương 765: Đây Không Phải Người Hỏi Đường Kia Sao?
Chương 765: Đây Không Phải Người Hỏi Đường Kia Sao?Chương 765: Đây Không Phải Người Hỏi Đường Kia Sao?
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên cùng nhau xuống xe ngựa.
Đại Hôi chạy đến bên cạnh Ôn Noãn, lắc lắc bộ lông của mình. Sau đó mới phát hiện trên người nó bị quần áo che kín, không thể lắc được.
Sau khi hành lễ xong, thái độ của Hoài Nam vương rất cung kính nói: "Trời đã tối rồi, Cẩn vương cùng các binh lính cũng đã mệt mỏi sau một ngày đi đường. Vi thần đã chuẩn bị sẵn một ít rượu và thức ăn ở trong phủ để đón gió tẩy trân cho Cẩn vương và các sứ thần. Hy vọng Cẩn vương không chê! Đến phủ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại lên đường."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn: "Tối nay chúng ta tạm chấp nhận qua đêm ở Hoài Nam vương phủ nhé?"
Mọi người đều nhìn về phía Ôn Noãn.
Hoài Nam vương: '...'
Tạm chấp nhận?
Ôn Noãn ngoan ngoãn gật đầu: 'Được!"
Giọng nói lanh lảnh, ra dáng một nữ tử ngây thơ vô hại.
Hoài Nam vương không khỏi liếc nhìn Ôn Noãn.
Đây là Tuệ An quận chúa sao?
Quả nhiên là xinh đẹp động lòng người!
So với Thái hậu năm đó, chỉ hơn chứ không kém.
Thảo nào lại lọt vào mắt xanh của Nạp Lan Cẩn Niên.
Vương Kiêu, một vị tướng bên cạnh Hoài Nam vương đã lén lút nhìn Ôn Noãn. Giống quá, đặc biệt là cái mũi.
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy thì bình tĩnh nói: 'Làm phiền Hoài Nam vương."
Ánh mắt Ôn Noãn vô tình lướt qua Vương Kiêu đang đứng bên cạnh một thị vệ.
Ơ?
Đây không phải chính người qua đường từng hỏi đường kia sao?
Hoài Nam vương phủ chiếm diện tích vô cùng rộng, toàn bộ phủ đệ lớn bằng nửa hoàng cung.
Còn lớn hơn so với phủ Cẩn Vương ở kinh thành và phủ Cẩn Vương ở phủ Giang Hoài.
Làm vương gia khác họ duy nhất của Nạp Lan quốc, làm công thần khai quốc lớn nhất đánh hạ nửa giang sơn Nạp Lan quốc!
Làm vương gia khác họ có thể có được năm vạn tư binh, đây là sự tôn vinh mà nhiều thế hệ Hoài Nam vương đáng giá có được.
Suốt chặng đường đi đến, Ôn Noãn giả vờ thành bé con tò mò, quan sát bốn phía xung quanh, giống như thấy cái gì cũng đều cảm thấy vô cùng hứng thú vậy.
"Thập Thất ca, căn nhà này thật kỳ quái, sao nóc nhà lại làm thành dáng vẻ kia? Giống như mọc ra hai lỗ tai vậy."
Nạp Lan Cẩn Niên cười cưng chiều: "Cái này gọi là hoạch nhĩ phòng, là đặc sắc của phủ Hoài Nam này."
Hoài Nam vương nghe vậy lập tức giải thích cho Ôn Noãn : "Thực chất vành tai của Hoạch nhĩ phòng hoạch chính là hai tai mũ quan..."
Hoạch nhĩ phòng lại tượng trưng cho hai tai mũ quan, với ý "Nhất phẩm. Nguy của hoạch nhĩ phòng là phú quý cát tường, cơm no áo ấm, hơn nữa là chỉ có thôn xóm có công danh mới có thể chọn dùng, tượng trưng cho cảnh giàu có, có danh vọng.
Ôn Noãn lại chỉ vào tòa kiến trúc màu trắng giống như lâu đài: "Thập Thất ca, cái kia lại là nhà gì?"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn qua đi: "Cai kia chắc được gọi là lâu đài, kiến trúc của hải ngoại."
Hoài Nam vương nghe vậy, cười nói: "Cẩn Vương quả nhiên có kiến thức rộng rãi, đó đúng là lâu đài, là phụ vương của ta mời kiến trúc sư hải ngoại thiết kế xây dựng căn nhà này!"
"Thì ra là vậy! Hoài Nam vương, sao trong phủ của ông lại có nhiêu nhà ở có phong cách khác nhau như vậy?"
Hoài Nam vương bật cười: "Phụ vương của bổn vương thích xây dựng và sửa chữa, sở thích của ông ấy tương đối đặc biệt, thích nhà ở đặc sắc của các nơi."
"Vậy àt"
"Thập Thất ca, vừa rồi hai người kia nói chuyện, ta không hiểu một chữ nào cả. Huynh có nghe hiểu không?”
Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu: "Không hiểu, người phủ thành Hoài Nam nói tiếng địa phương, không phải người sinh ra và trưởng thành ở địa phương phủ Hoài Nam thì đều rất khó nghe hiểu."
Hoài Nam vương nghe vậy thì cười nói: "Ha ha, hai người kia là hạ nhân trong phủ, bọn họ đang hành lễ với Cẩn Vương và Tuệ An quận chúa. Trong phủ có rất nhiều hạ nhân đều là người có xuất thân nghèo khổ trong phủ Hoài Nam, bọn họ sẽ không biết nói tiếng phổ thông. Mong hai vị thứ lỗi. Nếu Tuệ An quận chúa muốn học, bổn vương có thể mời người dạy cho cô."