Chương 767: Say Rượu 1
Chương 767: Say Rượu 1Chương 767: Say Rượu 1
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không từ chối, giơ lên ly rượu, một ngụm uống cạn rượu trong ly.
Sau khi uống xong, hắn còn không quên gắp một đũa thức ăn cho Ôn Noãn.
"Nhớ năm xưa Cẩn Vương vẫn còn là Thập Thất hoàng tử, chỉ có ba tuổi, năm Vạn Thọ Tiết kia, bổn vương vào kinh mừng thọ, Cẩn Vương còn bé tý đã có thể làm thơ chúc thọ cho tiên đế, bài thơ kia nói là thiên cổ tuyệt xướng cũng không phải là nói quá! Cẩn Vương là anh tài ngút trời, trăm năm khó gặp một lần! Nào, bổn vương kính Cẩn Vương.......
Hoài Nam vương vẫn luôn kính rượu, Nạp Lan Cẩn Niên ai đến cũng không từ chối, một ly lại một ly uống xuống bụng, cũng không biết uống bao nhiêu ly.
Rất nhanh cả gương mặt của Nạp Lan Cẩn Niên đỏ lên, có vẻ càng thêm tuấn tú tuyệt mỹ, nhan sắc càng thêm yêu nghiệt hơn!
Lúc yến tiệc kết thúc, hắn là được Lâm Phong và Lâm Tinh đỡ trở về.
Hắn đã say đến bất tỉnh nhân sự.
Lâm Phong dìu Nạp Lan Cẩn Niên nằm trên giường.
Thị nữ của Hoài Nam vương phủ định tiến lên hầu hạ Nạp Lan Cẩn Niên cởi áo, chà lau thân thể.
Lâm Phong xua tay: "Nơi này không cần các ngươi, đi nấu chén canh giải rượu đưa lại đây đi!"
"Vâng."
Sau khi hai thị nữ lui ra, Ôn Noãn cũng nhận chậu nước của thị nữ vừa rồi và bưng vào phòng, vắt một chiếc khăn vải sạch sẽ lau mặt cho Nạp Lan Cẩn Niên.
Lâm Phong thấy vậy vội nói: "Quận chúa, để ta làm cho!"
Mấy chuyện như vậy sao có thể để Tuệ An quận chúa làm!
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Nạp Lan Cẩn Niên say đến đầu có chút choáng váng nhưng ý thức vẫn còn có chút thanh tỉnh, hắn rất muốn dùng một chân đá bay Lâm Phong.
Hắn cần hắn ta hầu hạ lúc nào?
Hiếm khi tiểu nha đầu muốn hầu hạ mình.
Ngày thường đều là mình hầu hạ tiểu nha đầu!
"Ta làm là được. Ngươi đi bảo Vạn Quân pha một bình nước mật ong mang đến đây, nước mật ong có thể giải rượu." Chủ yếu là Ôn Noãn muốn mượn thời gian lau mặt giúp Nạp Lan Cẩn Niên để sử dụng mây tía giúp hắn giải rượu.
Mặc dù biết có lẽ hắn là giả vờ say, nhưng hắn uống nhiều như vậy, cho dù không say đến bất tỉnh nhân sự, nhưng chắc chắn cũng có chút say!
Không hiểu sao Lâm Phong lại cảm thấy cả người chủ tử say đến bất tỉnh nhân sự lại tỏa ra hơi thở muốn giết người.
Lúc này hắn ta mới phát hiện mình là heo!
Tối nay rượu của Hoài Nam vương phủ có độc!
"Vậy làm phiền Tuệ An quận chúa!" Hắn vứt xuống lời này rồi vội vàng chạy đi ra ngoài.
Ôn Noãn cầm khăn vải ấm áp cẩn thận lau mặt và cánh tay giúp Nạp Lan Cẩn Niên.
Ngoài sân còn có hạ nhân Hoài Nam vương phủ phái đến hầu hạ đang canh giữ ở bốn phía. Nói là hầu hạ, thật ra là giám sát mới đúng.
Nạp Lan Cẩn Niên nhắm mắt lại tùy ý để Ôn Noãn chăm sóc mình.
Bán tay nhỏ mềm mại của tiểu nha đầu nắm lấy bàn tay to của hắn, một luồng khí ấm áp quen thuộc từ lòng bàn tay của nàng truyền đến lòng bàn tay của mình.
Khăn lông ấm áp đang lau mu bàn tay của mình.
Bắt đầu từ lúc ba tuổi, hắn đã không thích cho người khác lại gân người mình, ăn cơm, mặc quần áo, rửa mặt, chuyện gì cũng là tự mình làm.
Nhưng Ôn Noãn chăm sóc hắn, hắn thế mà lại sinh ra một loại cảm giác mỗi ngày đều say một hồi cũng không tệ.
Nhìn cô nương mình âu yếm ở trước mắt nghiêm túc lau tay cho mình, Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được mà nhếch khóe miệng lên.
Nhưng mà dù sao cũng luyến tiếc nàng lãng phí mây tía, bản thân nàng say xe cũng chưa từng sử dụng, đều là chịu đựng, chắc là mây tía kia cũng không phải không có giới hạn.
Nạp Lan Cẩn Niên lật bàn tay, nhẹ nhàng nắm tay của Ôn Noãn, ngăn cản nàng sử dụng mây tía.
Miễn cho nàng lãng phí mây tía giúp chính mình giải rượu, vẫn nên giữ lại cho ngày mai nàng say xe sử dụng đi
"Làm sao vậy?" Ôn Noãn nhìn về phía hắn.
Dưới tác dụng của mây tía, mùi rượu càng khuếch tán nhanh hơn, Nạp Lan Cẩn Niên chỉ cảm thấy đầu càng choáng váng hơn.
Trước mắt xuất hiện hai Ôn Noãn.
Hắn lắc đầu, xuất hiện ba Ôn Noãn!!!