Chương 769: Danh Tìm Cơ Hội Khác
Chương 769: Danh Tìm Cơ Hội KhácChương 769: Danh Tìm Cơ Hội Khác
Chẳng lẽ dùng mây tía giải rượu sẽ làm người nọ càng ngày càng say hơn sao?
Sự thật đúng là như vậy, Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn không buông tay, trực tiếp say ngủ thiếp dil
Ôn Noãn có đẩy hắn như thế nào, véo mặt hắn như thế nào cũng đều thờ ơi
Thậm chí nàng còn gọi Lâm Phong đến giúp đỡ, nhưng vẫn không thể kéo hắn ra.
Kỳ lạ, tửu lượng của chủ tử không kém như vậy mài Ít nhất còn có thể uống thêm hai ba bình mới có thể say thành như vậy đi!
Chẳng lẽ lúc này là chủ tử cố ý?
Nghĩ như vậy, Lâm Phong cảm thấy mình đã biết chân tướng, hắn lộ vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Tuệ An quận chúa, chủ tử say ngất rồi, tôi thật sự không có cách nào!"
Ôn Noãn buồn bực: "Thôi, ngươi đi ra ngoài đi!"
Lâm Phong vội vàng chạy ra ngoài, còn rất chu đáo mà đóng cửa lại.
Ôn Noãn nằm ở trong lòng ngực người nào đó, ngửi mùi trà nhàn nhạt trên người hắn, hỗn loạn với mùi rượu nồng đậm, cơn buồn ngủ xuất hiện, vừa rồi nàng cũng đi theo uống một chút rượu vang đỏ, nàng chậm rãi thả lỏng cơ thể rồi ngủ thiếp đi ở trong lòng ngực của hắn.
Đêm khuya.
Tướng quân phủ bên cạnh Hoài Nam vương phủ.
Vương Kiêu nhìn thoáng qua Hoài Nguyệt quận chúa đã ngủ say ở bên người.
Ông nhẹ tay nhẹ chân xốc chăn lên, ngồi ngay ngắn, thả chân xuống giường.
Luồng khí lạnh ập vào mặt, bởi vì sức khỏe yếu ớt nên từ trước đến nay Hoài Nguyệt quận chúa vẫn luôn không ngủ sâu, lúc này lập tức co rúm lại một chút.
Một bàn tay cua Hoài Nguyệt quận chúa đặt lên vòng eo của nam nhân: "Phu quân, chàng muốn đi đâu?"
Trong lòng Vương Kiêu hoảng sợ, bình tĩnh mở miệng nói: "Buổi tối uống hơi nhiều rượu, muốn đi nhà xí. Nàng mau ngủ đi!"
Hoài Nguyệt quận chúa nghe vậy thì buông lỏng tay: "À."
Vương Kiêu đi tiểu xong lại một lần nữa trở về giường, Hoài Nguyệt quận chúa lập tức nhích lại gần, ôm eo ông.
Vương Kiêu không cử động, nhắm hai mắt, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được.
Khó khăn lắm Cẩn Vương mới ở lại Hoài Nam vương phủ một lần, ông tưởng nói với hắn...
Ngoại trừ Cẩn Vương ra, những người khác ông đều không dám tin.
Làm sao bây giờ?
Ngày mai Cẩn Vương sẽ rời đi.
Mà ông không có cơ hội vào kinh, sai người vào kinh cũng không ổn.
Nhưng tuổi của ông cũng không nhỏ! Không biết còn có thể sống thêm mấy năm nữa.
Vương Kiêu nhắm hai mắt, nhưng suốt một đêm không ngủ.
Ông không biết, Hoài Nguyệt quận chúa bên người ông cũng là một đêm không ngủ.
Đêm nay, ngoại trừ Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ra, có rất nhiều người đều ngủ không ngon.
Giấc ngủ này, Nạp Lan Cẩn Niên ngủ đến trời tờ mờ sáng. Lúc hắn thức dậy, bên mũi quanh quan hơi thở thơm ngọt của tiểu nha đầu.
Trong lòng ngực có cảm giác chân thật, làm hắn đột nhiên mở to hai mắt.
Sau đó phát hiện Ôn Noãn ngủ say ở trong lòng ngực của mình.
Trong nhất thời Nạp Lan Cẩn Niên có chút ngơ ngác.
Không rõ tại sao tiểu nha đầu lại ngủ trên giường của mình.
Nhưng rất nhanh hắn đã nhớ lại.
Vốn dĩ hắn cũng không có say, nhưng bị mây tía của tiểu nha đầu làm say!
Bây giờ trời đã sáng rồi!
Say rượu hỏng việc!
Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được võ trán: Không ngờ hắn cũng có ngày say rượu hỏng việc như vậy!
Tối hôm qua hắn là đang đợi người.
Nạp Lan Cẩn Niên đang đợi một người chủ động liên hệ hắn.
Tiên đế từng sắp xếp người vào bên người Hoài Nam vương, khi đó tiên đế chính miệng nói cho hắn biết có một người như vậy, nhưng không nói người kia là ai.
Chỉ nói nếu Hoài Nam vương có lòng riêng, đến lúc đó người nọ sẽ đi tìm hắn.
Theo suy đoán của Nạp Lan Cẩn Niên, 30 vạn đại quân bên phủ Giang Hoài này đã lẫn rất nhiều binh lính của Hoài Nam trà trộn vào.
Toàn bộ quân doanh triều đình, không biết là có bao nhiêu, nhưng có lẽ không ít hơn mười vạn.
Quan trọng nhất là những võ tướng có phẩm cấp kia, rốt cuộc người nào là người của Hoài Nam vương?...
Hắn cần một phần danh sách cụ thể.
Hắn muốn liên hệ người kia cũng không liên hệ được, sống chết không biết, có làm phản hay không cũng không biết.
Hiện tại xem ra chỉ có thể tìm cơ hội khác.