Chuong 824: Tang Nghien Muc
Chuong 824: Tang Nghien MucChuong 824: Tang Nghien Muc
Lâm Đình Hiên cõng một tay nải lớn, cưỡi ngựa đi đến phủ Thế Xương bá.
Thật ra phủ Thế Xương bá và phủ Xương Bình bá cách nhau không xa, đều là ở trên con phố này.
Chỉ là phủ Thế Xương Hầu gần hoàng cung hơn.
Phủ Xương Bình bá ở xa hoàng cũng, ở trong một góc.
Hắn đi đến trước cổng phủ Thế Xương bá, sau đó mới xoay người xuống ngựa, đi gõ cửa.
Ngay lúc này, một chiếc xe ngựa chạy lại đây.
Người lái xe nhìn thấy là Lâm Đình Hiên, lập tức nói với người trong xe ngựa: "Thiếu phu nhân, là đại công tử."
Đàm Thi Uyển vừa nghe vậy, xốc mành lên gọi hắn một tiếng: "Đình Hiên biểu ca."
Lâm Đình Hiên quay đầu nhìn về phía nàng ta: "Có việc gì?"
"Đình Hiên biểu ca, huynh đi sứ trở ve nhiều ngày như vậy, sao còn chưa trở về nhà? Cha và mẫu thân đều rất nhớ huynh."
"Lát nữa trở về."
Lúc này cổng sơn son mở ra.
Người gác cổng nhìn thấy Lâm Đình Hiên thì lập tức cung kính nói: "Lâm tướng quân tới! Mau mời vào!"
Lâm Đình Hiên trực tiếp đi vào, không trả lời Đàm Thi Uyển.
Người gác cổng dắt ngựa đi vào giúp hắn.
Đàm Thi Uyển còn muốn nói cái gì đó, nhưng Lâm Đình Hiên đã cõng một tay nải lớn đi vào phủ Thế Xương bá.
Tay nải kia không giống chứa quần áo, Đàm Thi Uyển thấy mấy cái hình hộp.
Là cái gì vậy?
Đàm Thi Uyển nghĩ đến trước kia mỗi lần Lâm Đình Hiên biến mất một khoảng thời gian, lúc trở vê sẽ mang rất nhiều quà tặng cho mình và tổ mẫu.
Hình như cũng là dùng tay nải chứa đựng.
Lần này hắn đi sứ Đông Lăng quốc, chắc cũng mang về không ít thứ tốt.
Vừa rồi hắn nói một lát nữa sẽ về nhà, thiết nghĩ hắn vẫn chưa chấm dứt được tình cảm với mình.
Cho nên đồ vật trong tay nải kia của hắn là tặng cho mình đúng không?
Đàm Thi Uyển nghĩ vậy nên mỉm cười, nàng ta nói với xa phu: "Về phủ trước."
Hy vọng hắn đừng lén lút đưa cho mình, miễn cho phu quân hiểu lâm.
Sau khi Lâm Đình Hiên đi vào, hắn đi chào hỏi Ôn Gia Thụy trước.
Ôn Gia Thụy cũng không ngờ Lâm Đinh Hiên vừa hạ triều là lập tức chạy đến đây.
Lâm Đình Hiên lấy ra một cái nghiên mực Đoan Khê: "Ôn thúc, đây là cháu nhìn thấy ở Đông Lăng quốc, cảm thấy rất hợp với Ôn thúc, cho nên đã mua về tặng cho ngài."
Lúc trước, trong lúc ở nhà Ôn Noãn huấn luyện, hắn nhiều lần nhìn thấy Ôn Gia Thụy gặp được nghiên mực tốt là sẽ mua trở về.
Hắn đoán Ôn Gia Thụy có sở thích cất chứa nghiên mực.
Nghiên mực Đoan Khê này xuất từ tay một vị điêu khắc nghiên mực đại sư tên là Mây Tía ở thời cổ.
Nghiên mực do vị điêu khắc đại sư này làm đều được hậu nhân gọi là nghiên mực Mây Tía. Nghiên mực Đoan Khê do ông ấy làm vô cùng xuất sắc!
Nghiên mực Đoan Khê Mây Tía ôn nhuận như ngọc, kiên cố, tinh tế, chất mềm thịt mảnh, chứa nước không bị lậu, mài mực nhanh, không tổn hại hào.
Nghiên mực Đoan Khê Mây Tía chất phác, sang trọng, thủ công tinh xảo, mỗi một sản phẩm đều hoàn hảo.
Nhưng trải qua thời đại thay đổi hơn trăm năm qua, thương hải tang điền, có rất ít nghiên mực Đoan Khê Mấy Tía được lưu truyền lại.
Có thể nói mỗi một cái đến là nghiên mực nổi tiếng, giá trị xa xỉ!
Ôn Gia Thụ liếc mắt một cái đã thích: "Cái này quá quý giát"
Nghiên mực Mây Tía này chỉ sợ cũng đến vạn lượng!
Lâm Đình Hiên nói dối: "Đây là cháu nhìn thấy trong tiệm hàng cũ, chỉ tốn mười lượng. Cháu cảm thấy nghiên mực này giống nghiên mực Mây Tía, cũng không biết có phải là thật hay không, bởi vì cháu không có nghiên cứu về nghiên mực, nhưng nhìn nghiên mực Đoan Khê khí chất rất cổ xưa, biết Ôn thúc thích nên đã mua trở về."
Ôn Gia Thụy nghe vậy lại nghiên cứu một chút: "Nghiên mực này chắc chắn là nghiên mực Đoan Khê Mây Tíal Mười lượng bạc, cháu đã nhặt được bảo vật rồi!"
Lâm Đình Hiên mỉm cười: "Cháu cũng không ngờ mình lại may mắn như vậy."
Ôn Gia Thụy cẩn thận quan sát một chút, càng thêm chắc chắn không nghi ngờ, tiểu tử này vô sự hiến ân cần, chắc chắn có mưu đồ khác!
Sở thích cất chưa nghiên mực của mình ngoài Yến Nương và Noãn nhi biết ra, những người khác trong nhà cũng đều chưa nhìn ra.
Đứa nhỏ này cũng là một người cẩn thận.
Nghĩ đến trước khi đi sứ hắn từng tới đây bày tỏ ý đồ với mình, ông có nói Yến Nương thăm dò ý kiến của tiến Hinh nhi.
Yến nương nói chắc hẳn Hinh nhi cũng có ý với hắn, hắn từng ra tay cứu giúp Hinh nhỉ vài lần.