Chương 834: Không Thể Đánh Thức Người Giả Vờ Ngủ
Chương 834: Không Thể Đánh Thức Người Giả Vờ NgủChương 834: Không Thể Đánh Thức Người Giả Vờ Ngủ
Vẻ mặt của Xương Bình bá phu nhân cũng bất ngờ: "Sao lại thế này? Ta không hề chuẩn bị những thứ này!"
Bà ta tức giận nhìn về phía nha hoàn: "Ngươi nói xem sao lại thế này, vì sao lại đưa quà cho Lâm đại nhân tới đây!"
Bà ta trừng mắt nhìn nha hoàn.
Nha hoàn kia thông minh vội quỳ xuống, nói: 'Lão gia, phu nhân tha mạng! Là do nô tỳ lấy sai! Nô tỳ không cẩn thận lấy nhầm rồi! Đây là đồ đem đi cho nhà Lâm đại nhân vội về nhà chịu tang. Nô tỳ lại đi lấy cái khác!"
Xương Bình bá hung hăng trừng mắt liếc Xương Bình bá phu nhân một cái, nhưng vì đang ở trước mặt nhi tử nên cuối cùng ông ấy cũng cho bà ta một ít thể diện, ông ấy đá một cái lên người nha hoàn kia: "Can quấy! Những thứ này có thể lấy sai sao? Ngươi làm việc như thế nào! Quay đầu đánh mười đại bản!"
Nha hoàn bị đá đến chổng vó, lòng bàn tay đều trây đau đến không chịu được, cũng vội đứng dậy, quỳ xuống nói: "Lão gia, nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ không dám nữa!"
Xương Bình bá phu nhân nghiêm khắc khiển trách: "Còn không mau đi thay quà tặng! Ai ui, thật nguy hiểm, làm ta sợ muốn chết! May mắn Đình Hiên kiểm tra một phen, nếu không chúng ta đã thất lễ rồi! Như vậy chẳng phải là đắc tội với người ta sao?"
Nha hoàn kia vội chạy đi!
Xương Bình bá hừ lạnh một tiếng: "Nha hoàn bên cạnh bà cũng nên thay đổi hết đi, một đám người làm ăn không ra làm sao cả?"
Xương Bình bá phu nhân gật đầu: "Đúng, nên thay đổi."
Trong lòng Lâm Đình Hiên nổi lên tư vị chua chát, cả người đều lạnh run.
Quả nhiên, ngươi vĩnh viễn không thể đánh thức một người giả vờ ngul
Xương Bình bá thấy Lâm Đình Hiên có vẻ nổi giận đã lập tức nói: "Lai Phúc, ngươi đi đến nhà kho chọn ra hai cây vải gấm lụa bạc đẹp nhất trong phủ, sau đó lại lấy một hộp huyết yến của cung đình, a giao thượng đẳng cùng vây cá và dạ dày cá, mỗi thứ lấy một hộp, còn có nhân sâm trăm năm kia cũng lấy đi, cả chậu cây thạch lựu mang ý nghĩa nhiều con nhiều phúc bằng ngọc thạch."
Xương Bình bá nói ra mỗi một món, Xương Bình bá phu nhân đều chớp chớp mắt.
Nghe thấy ngay cả nhân sâm trăm năm cũng mang cho, Xương Bình bá phu nhân suýt chút nữa cắn gãy răng!
Quá lỗ!
Nhân sâm trăm năm kia có giá trị năm trăm lượng!
Còn có vải gấm lụa bạc chỉ vàng, có giá trị là ba trăm lượng, ông trời của ta oil
Chưa hết, còn huyết yến, a giao, vây cá, bong bóng cá, trời ơi.
Cả cây thạch lựu nhiều con nhiều phúc đến vài trăm lượng nữa.
Những thứ này đều hơn hai ngàn lượng rồi.
Muốn chết!
Muốn chất.
Loại người xuất thân như vậy, cần gì phải tặng nhiều thứ tốt như thết
Lâm Đình Hiên nhìn Xương Bình bá phu nhân đau đến không thở nổi, chỉ cười lạnh.
Đây là đau lòng?
Liệu nếu hắn lấy lại của hồi môn của mẹ hắn, vậy bà ta có đau phải đau lòng hơn không? Và nếu hắn thừa kế toàn bộ phủ Xương Bình bá vậy có phải bà ta càng đau lòng hơn?
Xương Bình bá nói xong nhìn thoáng qua Lâm Đình Hiên, ông ta thấy Lâm Đình Hiên nở nụ cười thì cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng mà ông ta cũng có chút đau lòng!
Trong phủ cũng chỉ có một gốc cây nhân sâm trăm năm!
Đều là chuyện tốt do Đàm thị gây ral
Thế Xương hầu phủ.
Ôn Hinh biết hôm nay cha mẹ của Lâm Đình Hiên sẽ đến để bàn chuyện cưới xin.
Trời tờ mờ sáng nàng đã thức dậy để thay đổi vài bộ quần áo.
Ôn Nhu bị nàng làm cho đau đầu chóng mặt!
"Đại tỷ, cái này đẹp không?"
Ôn Nhu gật đầu: "Đẹp!"
Ôn Hinh: "Tỷ lần nào cũng nói như vậy, cũng không biết có đẹp thật không! Quên đi, để muội đi hỏi Noãn nhiI"