Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 870 - Chuong 873: An Giac Ngan Thu

Chuong 873: An Giac Ngan Thu Chuong 873: An Giac Ngan ThuChuong 873: An Giac Ngan Thu

Ngũ công chúa lật tay lại muốn cho hắn một cái tát: "Làm càn, ngươi là ai, thế mà lại dám battal

Lôi Đình dùng một cái tay khác chụp bàn tay bà ta đánh lại đây!

"Tôi là đao phủ được Hoàng Thượng chỉ định chém đầu Trịnh Dương! Nạp Lan phu nhân, nếu bà còn tiếp tục cướp ngục như vậy thì đừng trách tôi sai người bắt bà nhốt vào đại lao!"

Lôi Đình nhìn thoáng qua Quách Minh Diễm: "Trông coi mẹ chồng của ngươi cho tốt! Nếu không đừng trách tôi bẩm báo lên Hoàng Thượng, xử lý các ngươi tội cướp ngục!"

Lôi Đình nói rồi nhìn về hướng phủ doãn Thuận Thiên: "Đại nhân, có thể tiếp tục đến đoạn đầu đài!"

Quách Minh Diễm lôi kéo Ngũ công chúa, nhỏ giọng nói ở bên tai bà ta: "Chúng ta đi tìm ông nội của ta, có lẽ bọn họ có cách cứu người ra! Chúng ta đưa chút đồ ăn cho hắn kéo dài thời gian một chút!"

Đương nhiên lời nói của Quách Minh Diễm cũng chỉ là an ủi Ngũ công chúa mà thôi.

Trảm lập quyết!

Quá nhanh! Bình thường đều là sau thu mới trảm!

Lúc này hoàn toàn không có thời gian cho người ta giảm xóc!

Lại nói là Lôi Đình hành hình, Quách Minh Diễm cảm thấy tất cả sắp xếp đều không có khả năng thực hiện được!

Ngày hôm qua nàng ta nhìn thấy Lôi Định cũng ôm một cây đào khóc lóc!

Nói thật, nàng ta cũng không ngờ Trình Dương thế mà lại làm ra chuyện như vậy!

Nhưng Trịnh Dương chết, đối với nàng ta cũng không có gì không tốt!

Vốn dĩ nàng ta cũng không muốn ga cho hắn ta!

Hắn ta chết thì mình sẽ quay về độc thân.

Đương nhiên Quách Minh Diễm cũng không ngu ngốc đến mức thể hiện ra ở trước mặt Ngũ công chúa, Hoàng Hậu và cha mẹ của mình!

Lúc này Ngũ công chúa mới nhớ đến, tối hôm qua bọn họ đã bàn bạc với nhau, nếu thật sự đến bước ban chết thì sẽ thay đổi người!

"Đúng vậy, đúng, chúng ta mau đi lấy cơm lại đây! Thay đổi người, thay đổi người!"

Hai người vội vàng rời dil

Chỉ là dù thế nào Ngũ công chúa cũng không ngờ lúc bà ta mang đồ ăn đến thì đầu của Trịnh Dương đã rơi xuống đất!

Trên đoạn đầu đài, Ngũ công chúa ôm đầu Trịnh Dương, khóc đến đau thắt ruột gan!

Sau khi hành hình xong, Lôi Đình quỳ trên mặt đất: "Muội muội, ca ca đã báo thù giúp muội! Cuối cùng cũng báo thù! Muội có thể an giấc ngàn thul"

Người nhà của những người bị hại đó cũng đang lau nước mắt, cũng nói những lời tương tự như Lôi Đình:

"Nữ nhi, cuối cùng người hại con cũng đã bị báo ứng, con an giấc ngàn thu đi! Kiếp sau đầu thai thành người trong sạch, đừng chịu khổ, chịu nhọc!"

Ôn Noãn cũng đến xem hành hình.

Hôm nay là ngày bọn họ ghé thăm Xương Bình bá phủ, nhưng Ôn Noãn cố ý xuất phát sớm một chút, đường vòng lại đây nhìn xem. Nàng là lo lắng trạng thái của Lôi Đình, bởi vì Lôi Đình cầu xin Nạp Lan Cẩn Niên, xin cho hắn làm đao phủ.

Giờ phút này, nàng và Vạn Quân đang đứng bên cạnh xe ngựa.

Vạn Quân lo lắng nói: "Lôi Đình không sao chứ?"

Ôn Noãn: 'Không sao."

Lôi Đình chỉ quỳ một lát, ngẩng đầu lên nhìn thấy xe ngựa của Ôn Noãn, hắn lập tức buông đao lớn xuống, đi về hướng Ôn Noãn.

Quách Minh Diễm đứng ở bên người Ngũ công chúa, nhìn thấy Lôi Đình đi về hướng Ôn Noãn.

Trong mắt nàng ta hiện lên sự oán hận: "Đều là tiện nhân kia làm hại! Nếu không phải nàng ta dẫn một con chó sói đi tham gia yến hội thì sao tướng công có thể chết! Chắc chắn là nàng ta cố ý! Nếu không thì ai lại dẫn theo một con chó sói đến phủ của người khác! Đao phủ kia cũng là người của nàng ta!"

Ngũ công chúa nghe được lời này, ngẩng đầu nhìn qua bên đó.

Trong mắt hiện lên tia hung ác!

Bà ta cướp thanh kiếm trên người Quách Minh Diễm, nhanh chóng chạy về hướng Ôn Noãn: "Tiện nhân, ngươi trả lại mạng cho con ta!"

Dưới ánh mặt trời chói lọi, thanh kiếm đâm thẳng về hướng Ôn Noãn.

Không cần Ôn Noãn ra tay, Lôi Đình đã cử động!

Lôi Đình nhanh chóng đá một chân làm rơi thanh kiếm trong tay Ngũ công chúa.

Lúc này Quách Minh Diễm cũng nhào tới: 'Làm càn! Thế mà lại dám ra tay với nữ nhi của Hoàng Thượng!"

Quách Minh Diễm lấy roi dài đã chuẩn bị từ trước ở trên hông xuống, quất về hướng Ôn Noãn!
Bình Luận (0)
Comment