Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 894 - Chương 897: Hôm Nay Vừa Lúc Là Ngày Thứ 10

Chương 897: Hôm Nay Vừa Lúc Là Ngày Thứ 10 Chương 897: Hôm Nay Vừa Lúc Là Ngày Thứ 10Chương 897: Hôm Nay Vừa Lúc Là Ngày Thứ 10

Hôm nay ông ấy vừa mới thấy Cẩn vương đi đến ti chế phòng của nội vụ phủ nói cái gì mà làm hai mươi bộ trang phục nam nữ mùa hè giống nhau, ba mươi bộ trang phục mùa thu cho nam và nữ cũng giống nhau, mà ba mươi bộ trang phục mùa hè cho nam và nữ giống nhau còn làm thêm nhẫn, túi tiền, khăn tay vân vân!

Bình thường dân chúng một năm mới may hai bộ đồ mới, Cẩn vương thì ba tháng đã may mấy chục bộ, quần áo mỗi ngày đều không giống nhau!

Như vậy quả thật rất phung phí!

Nếu may ít lại mấy bộ quần áo, thì số bạc đó đã có thể quyên góp thành mười vạn tám ngàn lượng rồi!

Lâm Ngự sử lập tức đi ra: "Thực ấp của Giang Hoài phủ mà mỗi năm Cẩn vương thu được cũng không ít nhỉ? Thuế cũng là thu của dân và dùng cho dân! Vậy mà chỉ quyên góp có một vạn lượng như vậy chẳng phải là quá ít sao?! Cả triều văn võ bá quan cũng có không ít người quyên góp hơn một vạn lượng, còn Cẩn vương chỉ quyên góp một vạn lượng có phải đã quá keo kiệt rồi không?"

Hoàng thượng lắc đầu: "Lâm Ngự sử chỉ biết một mà không biết hai. Những gì Cẩn vương làm cho triều đình cũng không ít! Hắn..."

Hoàng thượng nói đến đây cũng không nói gì thêm nữa, bởi vì ông thấy bả vai của Nạp Lan Cẩn Niên đã có một ít máu nhuộm đỏ áo bào màu vàng nhạt!

Hơn nữa vết máu kia còn đang không ngừng lan rộng!

Hoàng thượng đứng dậy: "Thập Thất hoàng đệ, đệ bị thương sao? Thái y! Mau truyền thái y! Bãi triều! Có việc gì ngày mai lại bàn tiếp!"

Lâm Ngự sử: ”..."

Ông ấy vẫn chưa buộc tội xong mài Cẩn vương giàu có như vậy, cũng nên bỏ ra một trăm mấy chục vạn lượng để giúp nạn thiên tai mới đúng!

Cả triều văn võ bá quan: '..."

Hoàng thượng đích thân đỡ Nạp Lan Cẩn Niên trở vê Tử Thần cung, hơn nữa còn cho thái y của cả Thái Y viện đến giúp hắn điều trị.

Giờ phút này thái y viện đang băng bó vết thương cho Nạp Lan Cẩn Niên.

Hoàng thượng nhìn vết thương trên vai của Nạp Lan Cẩn Niên, thế mà xuyên qua cả bả vai, trong lòng ông lửa giận ngập trời, rốt cuộc thì do ai làm!

Quả thật là to gan lớn mật!

Ông nhất định phải tru di cửu tộc nhà hắn!

Chờ sau khi thái y băng bó vết thương xong cho Nạp Lan Cẩn Niên.

Hoàng thượng mới hỏi: "Ai khanh, vết thương của Cẩn vương thế nào?"

"Hoàng thượng yên tâm, vết thương không tính là quá nặng, hơn nữa còn có dấu hiệu khép lại, hiện tại chẳng qua là do đụng trúng miệng vết thương khiến cho miệng vết thương bị nứt ra nên mới dẫn đến chảy máu. Nếu miệng vết thương không có chuyển biến xấu, thì cũng không cần lo lắng! Nhưng bởi vì xương sườn bị gấy nên không nên cử động nhiều mà cần phải tĩnh dưỡng.

Ngoài ra hiện tại thời tiết càng ngày càng nóng, nên hạn chế đi lại tránh cho đổ mồ hôi nhiều, khiến cho miệng vết thương chuyển biến xấu, cũng không thể dính nước, dính nước miệng vết thương sẽ đóng lại chậm hơn, cũng dễ sinh ra mủ, chuyển biến xấu." Hoàng thượng nghe xong lời này thì bất mãn nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Xương của đệ bị gãy ma hôm nay còn không chịu ở phủ dưỡng thương mà chạy đến đây lâm triêu làm gì! Ngày thường cũng không thấy đệ chịu khó như vậy! Mười ngày thì hết chín ngày là không lên triều rồi!"

Miệng vết thương này sẽ không phải do lúc hành lễ nên mới nứt ra chứ?

Nạp Lan Cẩn Niên thản nhiên nói: "Khoảng cách thần đệ lâm triều lần trước đã được mười ngày, hôm nay đúng lúc là ngày thứ mười."

Hoàng thượng: ...'

"Dù sao cũng phải xuất hiện một chút, để hoàng huynh biết thần đệ chưa chết!"

Hoàng thượng suýt chút nữa bị lời nói của Nạp Lan Cẩn Niên làm cho nghẹn chết!

Thái y viện thấy vậy muốn cười cũng không dám cười, chỉ có thể vội cáo lui: "Hoàng thượng, vi thần xin lui để bốc thuốc cho Cẩn vương."

Hoàng thượng vẫy tay: "Được, các ngươi lui ra hết đi! Đúng rồi, gần đây Cẩn vương hay phát cáu, trong thuốc nhớ bỏ thêm chút hoàng liên vào!"

Nạp Lan Cẩn Niên: '..."

"Dạ!" Thái y viện vội cúi đầu nhanh chóng lui xuống, ông ấy suýt chút nữa đã không nhịn được mà bật cười!

Thân thể của Cẩn vương từ nhỏ đã rất tốt, nhưng mà dù tốt thế nào cũng có lúc đổ bệnh, bị thương, trúng độc, những khi cần uống thuốc thì Cẩn vương đều rất sợ đắng!

Tuy hắn không nói, hơn nữa mỗi lần hắn đều uống hết, nhưng mà Hoàng thượng cùng với thái y đã nhìn hắn từ nhỏ đến lớn, đều biết rõ điều đó!
Bình Luận (0)
Comment