Chương 917: Cái Xấu Nhất Chính Là Do Cô Gói
Chương 917: Cái Xấu Nhất Chính Là Do Cô GóiChương 917: Cái Xấu Nhất Chính Là Do Cô Gói
Bát công chúa nhìn hạ nhân đem từng rổ bánh chưng đi, nàng lo lắng sốt ruột, đề phòng nói: "Dau nấu chung như vậy sao? Lỡ như ta nhận không ra bánh chưng do ta làm thì phải làm sao bây giờ?"
Ôn Hậu: "Yên tâm, ta nhận được, cái xấu nhất chính là do cô gói!"
Bát công chua:
Đợi bánh chưng nấu xong đã là hơn một giờ sau.
Bánh chưng thuỷ tinh phải ướp lạnh qua mới ăn càng ngon.
Thật vất vả chờ đến khi có thể ăn bánh chưng thủy tinh, lúc này trời đã là trăng treo trên cao.
Mà khoảng thời gian này, Bát công chúa chưa cho Ôn Hậu một sắc mặt tốt nào.
Ôn Hậu cũng đau đầu!
Công chúa gì đó thật sự quá khó hầu hại
Quả nhiên là chỉ có đàn bà và tiểu nhân là hai thứ khó ở chung!
Người xưa không lừa dối ta!
Buổi tối, những chiếc đèn lồng đã được thắp sáng.
Các trưởng bối đều đang nói chuyện ở trong phòng.
Nam nữ trẻ tuổi ngồi trong đình hóng gió, nói chuyện, chờ bánh chưng thủy tinh lạnh để nếm thử mới mẻ.
Không bao lâu sau, Tử Uyển bưng một cái mâm đi đến, sau đó đặt mấy đĩa bánh chưng thuỷ tinh nhiều màu sắc trong suốt như pha lê lên bàn đá.
Những chiếc bánh chưng trong suốt như pha lê này ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
"Thật sự là bánh chưng trong suốt này! Giống như pha lê thủy tinh!" Bát công chúa kinh ngạc cảm thán nói.
Bánh chưng thuỷ tinh bởi vì được làm từ cao lương và gạo nếp sợi, nhân chính là các loại nguyên liệu cao cấp như tổ yến, hoa quế, hoa hồng, mạt trà, hạt dẻ, khoai lang tím, vv.
Sau khi được đông lạnh, bên ngoài tạo thành một lớp thạch trong suốt như thạch trái cây, bên trong có các loại nhân nhiều màu sắc như tím, đỏ, vàng, xanh.
Toàn bộ bánh chưng trong suốt như pha lê, giống như những viên đá quý nhiêu màu sắc, thật đẹp!
Ôn Noãn cười nói: 'Mọi người đều nếm thử xem hương vị như thế nào, cảm thấy chỗ nào không ngon cứ nói ra, ta sẽ sửa."
Bánh chưng thuỷ tỉnh là chủng loại mới, nhìn trông rất tinh xảo sang trọng.
Có giá trị cao về vẻ bê ngoài, hiện tại chỉ xem mọi người có ý kiến gì về hương vị hay không mà thôi.
Nàng sẽ mở rộng loại bánh chưng này ở Đào Nhiên Cư và Dưỡng Sinh Lâu.
Vừa lúc sắp đến Tết Đoan Ngọ, xem như là một món ăn của mùa lễ hội.
Ôn Noãn tính toán dựa vào Tết Đoan Ngọ kiếm lớn một chutl
Cho nên bánh chưng không chỉ cung ứng cho Đào Nhiên Cư, mà còn phải làm thành hộp quà, tiêu thụ ra bên ngoài.
Đến nỗi giá cả chính là theo con đường cao cấp, vốn dĩ lấy ra cao lương cũng đã phiền toái, tất nhiên là không rẻ được!
Nhưng tặng món quà như vậy vừa có mặt mũi lại rộng rãi, chắc chắn sẽ có rất nhiêu người mual
Bát công chúa vội vàng cầm lấy một cái ghim bằng bạc, cắm một miếng bánh chưng màu tím để vào trong mieng.
Nhân màu tím bên trong liên chảy ra.
Ngọt mà không ngấy, ngoài mùi thơm của khoai lang tím còn có mùi thơm thoang thoảng của lá.
Ăn một ngụm, hương thơm sẽ lưu lại trong miệng.
"Ăn ngon!" Bát công chúa điên cuồng gật đầu nói.
Những người khác cũng sôi nổi cầm lấy nĩa chọn màu sắc chính mình thích nếm thử.
Ôn Noãn dự định sẽ thử mọi hương vị, như vậy nàng mới biết cách điều chỉnh hương vị của bánh chưng.
Nhưng một miếng bánh chưng cũng lớn bằng nắm tay của nàng rồi!
Nếu như đều nếm hết, vậy thì chắc chắn sẽ ăn no căng.
Cho nên Ôn Noãn ăn mỗi loại bánh chưng một ngụm, sau đó liền đưa cái nĩa cho Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên im lặng ăn luôn bánh chưng thừa của nàng.
Bát công chúa cũng muốn ăn từng hương vị của bánh chưng, nàng liếc nhìn Ôn Hậu bên cạnh chính mình, sau đó dứt khoát nhét bánh chưng còn thừa và cả cái nĩa vào trong tay hắn!
"Thưởng cho huynh, coi như bồi tội! Ta không tức giận!"
Ôn Hậu: "..."
Bát công chúa nói xong liền lấy thêm một miếng bánh chưng màu vàng nếm thử.
Cắn xong một ngụm, lại đưa bánh chưng còn dư lại cho Ôn Hậu.
Ôn Hậu: "..."