Chương 941: Hoàng Thượng Quá Xấu Rồi
Chương 941: Hoàng Thượng Quá Xấu RồiChương 941: Hoàng Thượng Quá Xấu Rồi
Trong lòng đám người Hoàng Hậu, đại hoàng tử phi cũng kêu khổ không ngừng.
Cung trang của bọn họ càng thêm dày nặng đấy!
Trước kia tế điển Đoan Ngọ cũng không long trọng như vậy! Sao lần này lại lâu như vậy chứ?
Đã sắp đến giữa trưa rồi!
Hoàng Thưởng sảng khoái thoải mái liếc nhìn mọi người một cái, trong lòng cười lạnh lùng, sau đó nhìn thoáng qua mặt trời nắng chói chang trên bầu trời, ánh nắng lại gay gắt thêm một chút đi!
Một lát sau, Khâm Thiên Giám nói: "Kết thúc buổi lễt"
Mọi người cảm thấy như được gỡ xuống gánh nặng!
Cuối cùng cũng sắp xong việc!
Phân đoạn cuối cùng chính là canh mộc lan.
Tạt nước canh mộc lan trong tiết Đoan Dương có thể chữa bệnh trừ tà.
Một đám cung nữ mặc cung trang màu hồng phấn bưng một chậu màu vàng di ra.
Dưới ánh mặt trời, chậu màu vàng sáng lên lấp lánh.
Người hoàng tộc dùng chính là chậu vàng, các đại thần và mệnh phụ dùng chính là chậu đồng.
Trong quá khứ là chỉ có người trong hoàng tộc mời có canh mộc lan, nhưng lần này Hoàng Thương cũng chuẩn bị cho các đại thần.
Các cung nữ đi đến bên người mọi người, động tác chỉnh tê vén áo thi lễ, sau đó một tay nâng chậu vàng, một tay khác cầm một nhánh lan trong chậu, nhẹ nhàng tạt một chút canh mộc lan lên người mọi người.
Sau đó lại hơi nâng chậu lên, cho mọi người rửa tay.
Cứ thế, tế điển Tết Đoan Ngọ xem như đã kết thúc!
Cuối cùng cũng không cần phơi nắng dưới ánh mặt trời!
Một đám người lấy khăn ra lau mồ hôi trên mặt, ai cũng không giễu cợt ai, bởi vì tất cả mọi người đều là kẻ tám lạng người nửa cân, chật vật giống nhau.
Bọn họ nhất định phải về phủ tắm giặt, nằm trong phòng có thả bồn băng sảng khoái một chút!
Chỉ là mọi người suy nghĩ quá tốt đẹp, nhưng hiện thực lại còn nóng bỏng hơn lửa nóng!
Bởi vì! Bởi vì Hoàng Thượng muốn đích thân đua thuyền rồng!
Bọn họ đều phải đổi địa phương khác tiếp tục phơi nắng!
Hoàng Thượng nhìn dáng vẻ như gỡ xuống gánh nặng của mọi người, gương mặt tràn đầy uy nghiêm nói: "Kế tiếp là đua thuyền rồng, năm nay trẫm tự mình đua thuyền rồng."
Động tác lau mồ hôi của mọi người chợt dừng lại.
Gì?
Hoàng Thượng tự mình đua thuyền rồng?
Vậy bọn họ nên đi xem hay là không đi xem đây?
Không đi, có khi nào Hoàng Thượng ghi hận không?
Mọi người ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh mặt trời chói chang trên cao.
Không! Muốn! Sống! Nữa! Ôn Noãn nhìn sắc mặt của mọi người, suýt chút nữa bật cười!
Hoàng Thượng quá xấu rồi!
Đương nhiên việc Hoàng Thượng muốn đích thân đua thuyền này không phải là ngẫu hứng, dù sao chuyện quan trọng cần phải sắp xếp trước.
Chẳng qua là có rất ít người biết, chỉ có quan viên Lễ Bộ phụ trách chuẩn bị công việc đua thuyền rồng mới biết mà thôi.
Hoàng Thượng nhìn về phía các vị hoàng tử: "Các ngươi cũng tham gia đi! Ai thắng tram sẽ thưởng lớn-"
Vài vị hoàng tử: "..."
Ánh mắt của Đại hoàng tử hơi lóe sáng, nhìn thoáng qua Quách lão tướng quân.
Quách lão tướng quân chớp đôi mắt hai lần.
Đương nhiên không thể tổ chức đua thuyền rồng ở sông đào bảo vệ thành, cần phải tổ chức ở sông Thanh Long ngoài thành.
Vì thế Hoàng Thượng mang theo một đám đại thần trong lòng rơi day nước mắt, đi đến sông Thanh Long dưới ánh mặt trời chói chang.
Trên sông Thanh Long đã đỗ từng con thuyền rồng dài màu vàng kim.
Loại thuyền rồng này các bá tánh trong dân gian gọi là thuyên rồng.
Trên bờ có rất nhiều bá tánh vây xem, buổi sáng các bá tánh đã bái thuyền rồng xong rồi.
Tất cả bá tánh trong toàn bộ Nạp Lan Quốc đều rất coi trọng việc bái thuyền rồng.
Bởi vì bọn họ cho rằng rồng chính là thần thú trên trời, có thể xua đuổi tất cả đồ vật tà khí.
Bái thuyền rồng trong tiết Đoan Dương, như vậy con sông này sẽ sạch sẽ!
Cho nên thôn trưởng các thôn sẽ tổ chức cho tôn dân đi bái thuyền rồng.
Quan phủ sẽ cung cấp thuyền rông cho bá tánh.
Mọi khi vào Tết Đoan Ngọ, qua giữa trưa là dân gian đã gần như đua thuyền rồng xong xuôi, hai bên bờ sông Thanh Long quay về bình tĩnh.
Năm nay bởi vì Hoàng Thượng tự mình đua thuyền rồng, cho nên sau giờ ngọ, giờ phút này hai bên bờ sông Thanh Long vẫn còn vô cùng náo nhiệt!
Hoàng Thượng đã dẫn theo vài vị hoàng tử chia nhau lên mấy con thuyền rồng.