Chương 956: Bị Thương Ở Đâu?
Chương 956: Bị Thương Ở Đâu?Chương 956: Bị Thương Ở Đâu?
Khôn Ninh Cung.
Sau khi Hoàng Hậu nghe một tiểu thái giám nói xong thì vẫy tay: "Lui ra đi!"
Tiểu thái giám ra khỏi Khôn Ninh Cung, nhìn nhìn bốn phía, thấy bốn bề vắng lặng, hắn ta mới lén chạy tới một con đường nhỏ, về tới Tử Thần Cung.
Nạp Lan Cẩn Niên ra khỏi Tử Thần Cung, đi con đường nhỏ đó, đi đến Khang Ninh cung đón Ôn Noãn ra khỏi cung.
Hắn thấy một bóng dáng lén lút vội vàng, vì vậy lắc mình tránh ở chỗ tối.
Đợi cho người nọ vội vàng rời đi, hắn nhìn phương hướng hắn ta đi đến, mắt lạnh sắc bén.
Hắn nhấc chân đi về phía Khang Ninh cung.
Đường nhỏ này có thể đi thông Khang Ninh cung, cũng có thể đi thông Khôn Ninh Cung!
Nạp Lan Cẩn Niên đón Ôn Noãn xong rồi hai người lập tức cùng nhau ra khỏi cung.
Thái Hậu có chút ủ rũ, hai người không ở lại ăn cơm với bà.
Trong xe ngựa, Ôn Noãn thưởng thức khối kim bài miễn tử kia: 'Ngày nào đó lấy ra đi bán đấu giá có lẽ có thể bán được một trăm vạn lượng!"
Kim bài miễn tử này có khi nàng không dùng được, hơn nữa bởi vì Quách gia có kim bài miễn tử, nên năm trước Nạp Lan quốc đã có quốc pháp mới quy định, Hoàng Thượng ban thưởng kim bài miễn tử, chỉ có thể sử dụng cho chính người nhận, không thể truyền thừa xuống, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một lần.
Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn vào trong ngực: "Có thểi"
"Hôm nay có sợ không?" Cằm cọ vào đầu tóc người nào đó.
Thật mềm mại!
Ôn Noãn: "Không sợi"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Gạt người!"
Khi ôm lấy mình tay cũng đã run lên!
Khi hắn nhảy ra, ánh mắt đầu tiên đã thấy nàng không biết phải làm sao mà đứng ở nơi đó.
Nhưng mà khi hắn ở trong bụng hà quái cũng rất sợi
Sợ từ nay không được nhìn thấy nàng nữa!
Nạp Lan Cẩn Niên dùng cằm cọ đỉnh đầu nàng, một bàn tay nhẹ nhàng sờ gáy nàng, trấn an nói: "Đừng sợi Ta sẽ không bỏ rơi muội!"
"Ừ-" Đầu Ôn Noãn gối lên trên vai hắn khế lên tiếng.
Hai người không nói chuyện.
Lắng lặng dựa vào nhau.
Xe ngựa cứ thế đi một đường về phía trước.
Đột nhiên Nạp Lan Cẩn Niên cảm giác đùi mình có một trận ấm áp.
Ôn Noãn cũng nhận thấy được cái gì, nhanh chóng đứng lên, ngồi sang một bên.
Nàng nhìn vết máu trên quần áo Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Sắc mặt Nạp Lan Cẩn Niên biến đổi: "Chỗ nào bị thương?" Trong nháy mắt mặt On Noãn đỏ thành quả ca chual
Nạp Lan Cẩn Niên thấy nàng không nói lời nào, không khỏi càng nóng nảy: "Là bị thương ở mông sao? Tại sao không nói lời nào?”
Nạp Lan Cẩn Niên muốn kiểm tra một chút, lại cảm thấy không ổn, thân phận hắn là chưa qua cửa, không thể vượt quá quy củ.
Chân tay hắn có vẻ có chút luống cuống.
Ôn Noãn vẫy tay: 'Không! Không có"
Nàng lo lắng Lâm Phong bên ngoài nghe thấy, nên bám vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói một câu.
Ôn Noãn cũng không thể nghĩ được dì cả này lại đột nhiên đến!
Không hề có cảm giác, không hề có điêm báo trước!
Chắc là hôm nay rơi xuống nước, may mắn không bị đau bụng!
"..." Mặt Nạp Lan Cẩn Niên cũng dol
Làn da hắn vốn dĩ khá trắng, không giống Lâm Đình Hiên, đỏ cũng không có người phát hiện.
"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Nạp Lan Cẩn Niên nhìn vết máu trên quần áo mà nói lắp!
"Về phủ trước đi!" Ôn Noãn nói ra, sau đó cũng không xấu hổ nữal
Dù sao đây là hiện tượng sinh lý bình thường!
"À, Lâm Phong, mau về phủ!" Nạp Lan Cẩn Niên lớn tiếng ngil
Lâm Phong vừa nghe thấy bị thương, lập tức đánh xe ngựa càng nhanh hơn!
Trở lại trong phủ, xe ngựa vừa mới dừng lại, Nạp Lan Cẩn Niên đã vội vàng đưa Ôn Noãn trở lại tiểu viện của nàng.
"Hoa ma ma, Hoa ma ma" Nạp Lan Cẩn Niên sốt ruột gọi.
Ôn Noãn nhanh chóng che miệng hắn lại: "Huynh đặt ta xuống! Đây là huynh muốn làm cho toàn thiên hạ đều biết phải không?”
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng đặt Ôn Noãn xuống.
Hoa ma ma vội chạy tới: "Thập Thất gia, chuyện gì vậy?"